10 BÀI HỌC TỪ COVID
Tuần trước mình có tạo một topic “Bạn học được gì từ đại dịch?”, có rất nhiều bạn chia sẻ ý kiến rất hay. Hôm nay mình xin tổng hợp lại kèm theo những quan sát của chính mình để làm thành một bài viết hoàn chỉnh. Nếu mọi người có trải nghiệm nào hay nữa thì xin đóng góp thêm để mọi người cùng được học hỏi nhe!
1️⃣ Bình tĩnh và sáng suốt trước fake news
Dịch bệnh là lúc mọi thứ trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết, nhất là về mặt tinh thần. Nhân dịp này, rất nhiều người tự tạo ra tin giả (fake news) chia sẻ trên MXH nhằm rất nhiều những mục đích cá nhân.
Tin giả thường có một công thức là họ dựa trên một sự kiện có thật nào đó, xây dựng chắp vá để nó có tính giật gân, đánh động vào lòng trắc ẩn của con người hay đánh vào nỗi sợ hãi. Nếu bình tĩnh đọc kỹ một tin giả, chúng ta có thể dễ dàng phát hiện ra những điều vô lý.
Bình tĩnh và sáng suốt là cách duy nhất để bảo vệ chính mình khỏi những hoang mang của fake news vì đôi khi ngay cả những nguồn tin mà mình cho là đáng tin cậy cũng có lúc sơ xuất.
2️⃣ Sống đơn giản
Thời gian lockdown, chúng ta tự động cắt bỏ hết những nhu cầu không cần thiết: không mua quần áo mới, không mua giày dép mới, không ăn nhà hàng, không đi xem phim…Tất cả chi phí hiện tại chỉ gói gọn trong điện, nước, internet, thuốc men, thức ăn. Vậy mà vẫn sống được!
Việc ít hơn, tiền kiếm được cũng ít hơn nhưng do không tiêu xài hoang phí nên cuộc sống vẫn ổn. Vì ít việc nên mỗi người có dư ra nhiều thời gian để chăm lo cho gia đình, người thân hay có thể làm thêm những việc mình yêu thích, tự học để nâng cao kỹ năng, chăm sóc sức khỏe cho bản thân.
Những lúc khó khăn như thế này, khoản tiền tiết kiệm mới thật sự phát huy tác dụng. Nhiều người bị giảm 50% lương hoặc nếu làm tự do thì …chẳng có lương để mà giảm. Nếu không có khoản tiền tiết kiệm nào thì cuộc sống sẽ vô cùng căng thẳng khi vật giá thì leo thang mà nợ ngân hàng vẫn phải trả đều.
Hóa ra, bấy lâu nay, chúng ta gồng gánh vất vả hết quỹ thời gian của mình để phục vụ cho quá nhiều những thứ không cần thiết. Cuộc sống không cần nhiều đến thế. Làm việc ít một chút, tiêu xài ít một chút để tiết kiệm cho những lúc nguy cấp, ta sẽ có thêm thời gian cho sự sống đích thực.
3️⃣ Lòng biết ơn
Lần đầu tiên mình trải qua giai đoạn mà Sài Gòn thiếu thực phẩm, người ta chia cho nhau từng bó rau, con cá. Mỗi ngày nhìn bữa cơm có đầy đủ ba món mà thấy biết ơn vì mình vẫn còn đủ đầy.
Truyền thống đạo Công Giáo luôn cầu nguyện trước khi ăn. Còn mình thì đọc 5 quán của thiền trước khi ăn để tỏ lòng biết ơn và ăn như thế nào cho xứng đáng với thức ăn mà mình nhận được. Nếu bạn không theo một truyền thống tâm linh nào, chỉ cần dành vài giây ngồi thở và khởi lòng biết ơn đến thức ăn trước khi ăn là được.
4️⃣ Rèn luyện kỹ năng sinh tồn
🔅 Mình chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình có thể am tường hết từng ngóc ngách của các siêu thị, ở đâu bán cái gì ngon, lúc nào có hàng…Mình tự xây dựng nên được một menu khoảng 14 mâm cơm đơn giản để có thể tự nấu và thay đổi món hàng ngày (có tham khảo từ các chị hay nấu ăn). Lúc trước, mình hay vò đầu bứt tóc tự hỏi “tối nay ăn gì?” rồi ào ra đường tìm chỗ ăn. Nhưng bây giờ, menu mỗi ngày được lên 1 tuần trước đó, tối hôm nay thức ăn đã được chuẩn bị sẵn cho ngày mai. Cuộc sống được well planned một cách “đáng sợ”. Mình tự hỏi “mình của ngày xưa” đã đi đâu mất rồi…
🔅 Xếp hàng nơi công cộng cũng là một kỹ năng sinh tồn quý giá. Mỗi tuần mình đi siêu thị một lần. Để vào được siêu thị thì mọi người phải xếp hàng khoảng 15 phút. Hàng dài gần 300m, ai cũng trật tự, im lặng, không ai (dám) nói chuyện với ai, lẳng lặng di chuyển khi tới lượt mình. Khi thanh toán tiền cũng vậy. Đâu phải chỉ người Nhật mới có khả năng xếp hàng!
🔅 Lắng nghe cơ thể là một trải nghiệm thú vị. Khi thay đổi thói quen sinh hoạt đột ngột (từ hoạt động bên ngoài nhiều sang việc chỉ ở nhà), cơ thể sẽ có những phản ứng như bứt rứt, bồn chồn, tay chân thừa thãi, cảm thấy mất tự do…ở trong nhà lâu quá cũng gây ra cảm giác đau đầu (do thiếu oxy, máu huyết kém lưu thông), mệt mỏi, uể oải, kém minh mẫn, dễ cáu gắt. Khi ta biết lắng nghe, mỗi khi cơ thể có sự khó chịu tức là nó đang kêu cứu. Đừng ngồi lì một chỗ, hãy ra ban công hít thở mỗi sáng, phơi nắng, tự tập các bài thể dục để ra thật nhiều mồ hôi mỗi ngày. Vận động cơ thể sẽ làm sinh ra nhiều hormone endorphin, đây là một hormone “hạnh phúc” giúp tâm trạng vui vẻ.
🔅 Ở nhà cũng là một cực hình đối với những ai không chịu được việc sống một mình. Lúc này, chỉ còn một cách là tự tạo niềm vui cho mình thôi. Mình hay bày ra nhiều thứ để làm như học online, đọc sách, cắm hoa, sửa đồ hư trong nhà, học đàn…cứ làm liên tục và chăm chú, thời gian trôi qua rất nhanh. Đừng để thời gian trôi qua vô ích. Hãy sống một mình nhưng không nhất thiết phải cô đơn!
5️⃣ Nhận sai lầm và nói lời xin lỗi
Khi dịch Covid đợt này bùng phát và ảnh hưởng nặng nề nhất từ trước tới giờ, bí thư TPHCM Nguyễn Văn Nên đã xin lỗi nhân dân vì những lúng túng của ban lãnh đạo. Mình vô cùng cảm động trước hành động này của bác.
Virus biến thể liên tục và chúng ta phải chạy theo, nghiên cứu để làm quen với nó. Mọi thứ đều mới mẻ nên chắc chắn sẽ có sai lầm không tránh khỏi. Chỉ mong tất cả mọi người hãy đóng góp ý kiến với tinh thần xây dựng, bao dung để chúng ta sớm trở lại cuộc sống bình thường.
6️⃣ Nông nghiệp cần được coi trọng nhiều hơn
Trong đại dịch này, khi tất cả mọi người cùng ở nhà, thì có hai đối tượng sống thoải mái nhất, đó là giới siêu giàu và người nông dân. Người siêu giàu thì dễ hiểu rồi vì điều kiện sống của họ quá đầy đủ, nhà rộng như resort thì tha hồ sống chậm. Còn người nông dân, tuy không giàu bằng nhưng cuộc sống của họ có nhiều đặc điểm của giới siêu giàu.
🔅 Không gian sống rất rộng rãi và gần gũi thiên nhiên.
🔅 Sống cách xa thành phố náo nhiệt, dân cư thưa thớt, dịch rất khó phát tán.
🔅 Chủ động được lương thực vì bước ra khỏi cửa nhà là có đồ ăn sẵn, rất tươi ngon và organic.
Có thể nói, trong lúc nhiều người dân thành phố khó khăn vì thiếu lương thực trong lúc giãn cách xã hội thì người nông dân vẫn rất thoải mái, cuộc sống của họ không bị ảnh hưởng nhiều (có chăng khi chuỗi cung ứng bị ảnh hưởng thì hàng nông sản khó tiêu thụ hơn).
Nhìn rộng ra hơn một chút, các quốc gia tuy giàu có, công nghệ cao nhưng không thể canh tác nông nghiệp như Singapore sẽ gặp rất nhiều khó khăn về lương thực khi có bất cứ khủng hoảng nào ảnh hưởng đến chuỗi cung ứng.
7️⃣ Cái gì rồi cũng qua, nhưng nó qua như thế nào là do chúng ta
Nhìn lại lịch sử, loài người đã trải qua nhiều đại dịch như sởi, cúm, dịch hạch, lao, HIV…đại dịch nào cũng có điểm khởi đầu, bùng phát rồi suy tàn. Hoặc là chúng mất đi hoặc là con người học được cách sống chung trong hòa bình.
Thành, trụ, hoại, diệt là một quy luật luôn đúng cho tất cả sự vật, hiện tượng trong tự nhiên. Đại dịch Covid cũng không nằm ngoài quy luật đó, rồi một ngày nó sẽ chấm dứt.
Nhưng nó chấm dứt như thế nào mới là điều chúng ta quan tâm: chấm dứt trong bình an, vui vẻ, yêu thương, ít tổn thất nhất có thể hay chấm dứt trong hoảng loạn, sợ hãi và tuyệt vọng? Đó là hai lựa chọn mà chúng ta hoàn toàn có thể quyết định được.
8️⃣ Yêu thương Trái Đất
Không chỉ loài người mới có ngôn ngữ mà tất cả giống loài khác đều có ngôn ngữ. Chỉ cần tĩnh lặng quan sát, con người sẽ nghe được thứ ngôn ngữ vô thanh ấy.
Trái Đất là một sinh vật sống. Nếu Trái Đất là một khối đá vô tri thì làm sao có thể sinh ra muôn loài, từ loài bé nhỏ như con sâu, cái kiến, loài không thể nhìn thấy bằng mắt thường như virus, vi khuẩn đến các bậc thánh nhân như Phật Thích Ca, Jesus Christ, thiên sứ Muhammad, Mahavira… Bà ta có ngôn ngữ riêng được thể hiện qua mưa gió, sấm chớp, lũ lụt, hạn hán, động đất, sóng thần, hỏa hoạn, dịch bệnh…Cứ nhìn xung quanh là ta sẽ hiểu được Bà vui vẻ hay phẫn nộ.
Khoảng vài chục năm gần đây, Bà ta phẫn nộ hơi nhiều. Đàn con hơn 7 tỉ người của bà đang làm ô nhiễm, kiệt quệ ngôi nhà đẹp đẽ mà chúng đang ở, chúng đang đầu độc chính bản thân chúng. Đàn con này cần được thức tỉnh tập thể để nhận ra sai lầm và sửa sai để đảo ngược lại quá trình nóng lên của địa cầu.
Đại dịch Covid là một trong những “wake-up call” như thế. Hãy thức tỉnh và yêu thương Trái Đất bằng những thay đổi từ nhỏ bé như: tiết kiệm điện, nước; phân loại rác thải; hạn chế túi nilon; trồng cây xanh… cho đến to lớn hơn, mang tầm quốc gia như đầu tư hệ thống xử lý rác thải; trồng và bảo vệ rừng; phát triển năng lượng sạch; bảo vệ động vật hoang dã…
Chúng ta là một với hành tinh xinh đẹp này, là một với 7 tỉ người bất kể sắc tộc, màu da (vạn vật đồng nhất thể). Hãy nhìn lại xem, Covid xuất phát từ thành phố Vũ Hán nhưng hiện nay không quốc gia nào là không có sự hiện diện của nó. Vấn đề của một người chính là vấn đề của tất cả mọi người. Tất cả mọi người có khỏe mạnh thì bản thân ta mới khỏe mạnh được.
Mời các bạn xem phim tài liệu “A Life on Our Planet” của sir David Attenborough trên Netflix để hiểu rõ hơn thực trạng hiện tại của Trái Đất và những giải pháp rất rõ ràng, dễ hiểu mà ông đưa ra để cứu lấy sự sống qua những thước phim tài tình và giàu lòng trắc ẩn (xem link dưới comment).
Cho tới một ngày, khi rừng không còn cây xanh nào, khi biển và các dòng sông không còn con cá nào, thì con người sẽ biết rằng chúng ta không thể ăn tiền mà sống được.
9️⃣ Thăng tiến tâm linh
Rất nhiều người bạn xung quanh mình đã bắt đầu tìm hiểu về Phật pháp, nghe pháp thoại, thực tập thiền…và cảm thấy cuộc sống có nhiều thay đổi tích cực. Giãn cách là thời gian lý tưởng để mỗi người quay vào bên trong, tìm lại cuộc đời mà mình đã đánh mất.
Đứng trước những thứ vượt ngoài tầm tay, con người bắt đầu biết sợ và có một nhu yếu muốn được biết về thế giới đằng sau những thứ đang hiện hữu trước mắt. Họ muốn tìm cách cứu chuộc lại những lỗi lầm mà mình đã gây nên.
Các khóa tu cũng chuyển từ offline sang online để phù hợp với hoàn cảnh. Công nghệ không phải là thế mạnh của các sư thầy, sư cô nhưng họ đã dấn thân vào một cuộc chơi mới không kém phần thử thách. Cứ vừa làm vừa học, rồi mọi thứ cũng đâu vào đấy. Các khóa tu online có khi lên đến 900-1000 người tham dự cùng lúc, tạo nên một nguồn năng lượng tu tập hùng hậu hơn cả khi chưa có dịch (bình thường các tu viện chỉ đủ chỗ cho 300-400 thiền sinh).
Cám ơn công nghệ đã phá đi những rào cản về không gian, thời gian. Có thể nói, chưa bao giờ điều kiện tu học lại thuận lợi như hiện tại. Chỉ cần gõ vài từ khóa, vũ trụ sẽ gửi đến tất cả những gì bạn cần thông qua youtube, facebook, instagram…Hầu hết các vị thầy tâm linh có tầm ảnh hưởng nhất trên thế giới đang còn sống đều có kênh youtube riêng hoặc hiện diện trên các trang mạng xã hội.
Nước Mỹ là một quốc gia giàu có bậc nhất về vật chất, nhưng trên tờ tiền của mình, họ luôn in dòng chữ “In God We Trust”. Đời sống tâm linh phải đi đôi với đời sống thế tục là cách chúng ta khám phá hết những tiềm năng ẩn chứa bên trong.
🔟 Một cuộc đời bình thường là hạnh phúc
Một người bệnh tim, trái tim có thể dừng đập bất cứ lúc nào, ước mơ của họ chỉ là có một trái tim bình thường như bao người khác.
Khi ở trong nhà hàng tháng trời, chúng ta chỉ mong có một cuộc sống bình thường như lúc trước.
Khi có quá nhiều điều kiện để hạnh phúc, ta hay quên và nghĩ rằng đó là điều hiển nhiên. Ta lại chạy đi tìm hạnh phúc ở những điều xa vời, viễn vông, vô thực (như lá diêu bông chẳng hạn).
Chỉ cần một chút tỉnh thức, hạnh phúc lập tức ngập tràn.
#covid19 #lifestyle #tambui
同時也有10000部Youtube影片,追蹤數超過2,910的網紅コバにゃんチャンネル,也在其Youtube影片中提到,...
「mahavira」的推薦目錄:
- 關於mahavira 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於mahavira 在 Penang Food For Thought Facebook 的最讚貼文
- 關於mahavira 在 Fitness Nutrition Chef Long Chau Facebook 的最佳解答
- 關於mahavira 在 コバにゃんチャンネル Youtube 的最佳貼文
- 關於mahavira 在 大象中醫 Youtube 的最佳貼文
- 關於mahavira 在 大象中醫 Youtube 的精選貼文
- 關於mahavira 在 Mahavira Biography - YouTube 的評價
- 關於mahavira 在 Lord Mahavira - Pinterest 的評價
- 關於mahavira 在 Mahavira Eyewear - Home | Facebook 的評價
mahavira 在 Penang Food For Thought Facebook 的最讚貼文
𝗦𝘁𝗮𝘆𝗰𝗮𝘁𝗶𝗼𝗻 𝗖𝗮𝗺𝗲𝗿𝗼𝗻 𝗛𝗶𝗴𝗵𝗹𝗮𝗻𝗱𝘀: Sam Poh Temple
☸️ Prominent Buddhist temple on a hill near Brinchang
🏯 Consists of 2 main buildings:
▫️🔸 Hall of Heavenly Kings (天王殿)
▫️🔹 Mahavira Hall (大雄宝殿)
🤗 People of all faiths are welcome to enter
Need to know more? Please read on! 👇
▫️▫️▫️▫️▫️
Sam Poh Temple (三宝万佛寺)
🌏 Brinchang, Cameron Highlands
🚗 5 kilometers from Copthorne Cameron Highlands
☎️ (+60) 5-491 1393
⏰ 8:00am-5:00pm
🎟 Free admission
🅿️Parking
▫️▫️▫️▫️▫️
🔎 Find out more about Sam Poh Temple here:
https://www.penangfoodforthought.com/2019/08/sam-poh-temple.html
🧳 The complete travel guide for Cameron Highlands:
https://www.penangfoodforthought.com/2019/08/cameron-highlands.html
👍 Most comprehensive dining guide ever!
https://www.penangfoodforthought.com/p/restaurants.html
📨 Please stay tuned to Penang Food For Thought for more foodie updates!
▫️▫️▫️▫️▫️
#SamPohTemple #三宝万佛寺 #三宝寺 #BuddhistTemple #HeavenlyKings #天王殿 #Mahavira #大雄宝殿 #Brinchang #CameronHighlands #CameronAttraction #VisitCameron #TravelCameron #Cameron #Staycation #PenangFoodForThought #VisitMalaysia2020 #VisitMalaysia #VM2020
mahavira 在 Fitness Nutrition Chef Long Chau Facebook 的最佳解答
Đàn bà- đàn ông
"Lão Tử cảm thấy rằng bản chất của sự tồn tại giống đàn bà nhiều hơn là đàn ông, bởi vì đàn ông ra đời từ đàn bà, đàn bà cũng ra đời từ đàn bà. Đàn ông thậm chí có thể bị bỏ đi nhưng đàn bà thì không thể bị bỏ đi được. Đàn bà dường như là một phần tử cơ sở. Đàn ông là sự phát triển ra từ đó. Đàn bà dường như cơ sở hơn, tự nhiên hơn; đàn ông có cái gì đó phi tự nhiên về mình.
Nếu bạn hỏi các nhà sinh vật, họ nói rằng đàn ông có sự không quân bình sâu sắc trong sinh học của mình; đàn bà là đối xứng, quân bình. Đó là lí do tại sao cô ấy trông đẹp hơn và tròn trĩnh hơn. Đàn ông có góc cạnh, đàn bà không có góc cạnh. Đàn bà là hiện tượng quân bình hơn, đó là lí do tại sao cô ấy chưa bao giờ cố gắng phát minh ra cái gì đó, tạo ra cái gì đó, đi đâu đó - không, cô ấy chưa bao giờ đi. Đàn ông bao giờ cũng đi. Anh ta phải là cái gì đó để chứng tỏ rằng mình hiện hữu; anh ta không thể đơn giản chấp nhận bản thân mình. Anh ta không thể đơn giản hiện hữu và vui sướng. Anh ta phải đi lên mặt trăng, và anh ta phải đi lên đỉnh Everest, và anh ta phải làm cái gì đó. Một sự mất quân bình sâu sắc có đó, anh ta không thể đơn giản ngồi và hiện hữu. Anh ta trở thành một người thám hiểm, nhà khoa học.
Đàn bà đơn giản tận hưởng việc hiện hữu, cô ấy hạnh phúc với những việc nhỏ, cô ấy không khao khát mặt trăng. Và mọi đàn bà đều nghĩ việc đó ngu xuẩn làm sao: Sao bạn đi lên mặt trăng? Bạn cứ hỏi vợ các nhà du hành vũ trụ, họ đơn giản không thể nào tin vào điều đó được. Tại sao? Tại sao đi vào nguy hiểm và cái chết một cách không cần thiết? Cái gì sai trong hiện hữu ở đây?
Đàn ông là kẻ lang thang, du mục. Nếu thế giới bị bỏ cho đàn ông thì sẽ không có nhà cửa, chỉ lều trại là nhiều nhất. Và anh ta sẽ cứ di chuyển hết chỗ nọ tới chỗ kia. Anh ta không thể ở một chỗ được, một cái gì đó sâu bên trong anh ta cứ buộc anh ta phải đi. Anh ta không quân bình; không quân bình này là điên khùng của anh ta. Nhìn đàn bà mà xem. Cô ấy quân bình. Nhu cầu của cô ấy nhỏ bé thôi: ai đó để yêu, ai đó để được yêu, thức ăn, chỗ ở, chút ít hơi ấm xung quanh, gia đình - kết thúc. Thế thì cô ấy chẳng lo nghĩ về cái gì cả. Không phụ nữ nào tạo ra khoa học, không phụ nữ nào sáng lập ra tôn giáo. Mọi người tới tôi và hỏi tại sao mọi tôn giáo đều do đàn ông tạo ra. Bởi vì đàn ông căng thẳng, anh ta phải làm điều gì đó này khác. Nếu anh ta trở nên thất vọng với thế giới này, anh ta bắt đầu làm cái gì đó với thế giới khác, nhưng anh ta phải làm. Anh ta chưa bao giờ ở đây và bây giờ, anh ta không thể nào ở đây và bây giờ được.
Lão Tử thấy sự tương tự này rằng bản chất của sự tồn tại mang nhiều nữ tính hơn, nó quân bình hơn. Nhìn cây, nhìn chim đang hót, nhìn sông đang chảy, nhìn vào khắp xung quanh và quan sát - bạn sẽ thấy nhiều phần nữ tính ở mọi nơi. Mọi thứ đều dường như hoàn hảo vào khoảnh khắc này. Cây không lo nghĩ về tương lai, chim không lo nghĩ về tương lai, sông đơn giản chảy một cách lười biếng thế, im lặng thế - cứ dường như chúng không di chuyển chút nào. Chẳng cái gì dường như vội vã cả.
Đó là lí do tại sao điều đó xảy ra hàng ngày: đàn ông cứ bóp còi xe trên phố còn đàn bà cứ nói từ trên cửa sổ, "Em xuống ngay đây. Một phút thôi." Đàn bà không bị căng thẳng về thời gian. Họ có đồng hồ đeo tay, nhưng chúng là đồ trang sức - chúng không thực là đồng hồ. Họ không có bất kì căng thẳng thời gian nào bởi vì họ không vội vã. Căng thẳng thời gian nảy sinh từ vội vã và tất bật - mọi thứ đều run rẩy và mọi thứ đều lâm nguy, cứ dường như một phút chậm trễ và mọi thứ sẽ mất. Và nếu bạn hỏi người đàn ông, "Anh đi đâu đấy?" thì anh ta sẽ nhún vai - giống như trong phim, nhưng cứ bóp còi dường như cái gì đó lớn lao. Lại một kinh nghiệm sống đang sắp bị bỏ lỡ. Và đàn bà thì cứ nói...
Có lần tôi thậm chí đã nghe nói về một phụ nữ. Tôi đang ngồi với người chồng trong xe hơi, và thực sự chúng tôi sắp bị muộn rồi còn anh chồng rất lo lắng. Trong thực tế anh ta chẳng cần phải lo nghĩ, anh ta không nên lo nghĩ, bởi vì đấy là cuộc hẹn gặp của tôi chứ không phải của anh ấy. Tôi sắp bị muộn. Nhưng anh ấy bấm còi, và anh ấy rất lo nghĩ, vã mồ hôi và rủa vợ. Còn cô vợ - hai hay ba lần cô ta nói, "Em tới ngay đây" - nhưng việc trang điểm của cô ấy vẫn chưa xong. Nó chẳng bao giờ xong cả. Bằng cách nào đó bao giờ cô ấy cũng tới, nhưng việc trang điểm chẳng bao giờ hoàn chỉnh, nhiều thứ có thể đã được làm. Cô ấy thấy thoải mái với gương thế, với chính bản thân cô ấy - cô ấy thoải mái thế. Đó là thế giới của cô ấy. Thế rồi người vợ phát bực mình, và cô ấy từ cửa sổ nhìn xuống và nói, "Em đã bảo anh cả nghìn lần rằng một phút nữa em sẽ xuống!" Một nghìn lần! Bạn thậm chí không thể nói được "Tôi đang tới" một nghìn lần trong một phút.
Không căng thẳng thời gian... thế giới chuyển động không có căng thẳng thời gian nào. Đồng hồ treo tường và đồng hồ để bàn không tồn tại cho cây cối và dòng sông và núi non - đấy là thế giới vô thời gian.
Con người tồn tại với thời gian, với lo nghĩ. Sâu bên dưới lo nghĩ dường như là mang tính dục: lo nghĩ về việc đạt tới cực thích trong dục. Bất kì khi nào đàn ông làm tình với đàn bà, anh ta đều lo nghĩ liệu anh ta có khả năng làm điều đó hay không, lo nghĩ liệu mình có khả năng thoả mãn cho người đàn bà hay không, lo nghĩ liệu mình có khả năng chứng minh rằng mình là đàn ông hay không. Lo nghĩ: run rẩy bên trong, trong vội vã để chứng tỏ bằng cách nào đó, và đó là lí do tại sao anh ta bỏ lỡ. Xuất tinh có đó như cực thích - không. Cực thích là một hiện tượng khác: nó xảy ra chỉ khi bạn không lo nghĩ, nó xảy ra chỉ khi bạn không là người đạt tới, nó xảy ra chỉ khi bạn không đạt tới cái gì đó, nó xảy ra trong thảnh thơi sâu sắc, nó xảy ra chỉ khi bạn không trong kiểm soát - mà tự nhiên nắm quyền kiểm soát. Thế thì toàn bộ thân thể bạn rung động với phúc lạc chưa biết. Thế thì mọi tế bào của thân thể bạn mở hội trong cực lạc toàn bộ; thế thì nó là điều thiêng liêng.
Nhưng con người lo nghĩ, và lo nghĩ dục đó là nguyên nhân gốc rễ của mọi lo nghĩ. Thế thì ở mọi nơi người đó cố gắng chứng tỏ bản thân mình.
Không cần phải chứng tỏ bản thân mình. Bạn hiệu hữu. Bạn hoàn hảo. Không đàn bà nào lo nghĩ về việc chứng tỏ; cô ấy cứ coi như là mình hoàn hảo. Cô ấy sống theo cách rất thảnh thơi. Nhiều người chồng tới tôi và bao giờ phàn nàn của họ cũng là ở chỗ vợ họ lười nhác. Họ không lười; họ đang tận hưởng đấy! Dù bất kì trường hợp nào, họ cũng không vội vã. Nhưng theo cách so sánh thì họ có vẻ lười.
Lão Tử nói bản chất của sự tồn tại như giống cái, nhiều nữ tính hơn. Và sự tương tự này là đẹp. Ông ấy không nói rằng sự tồn tại là giống cái - nhớ điều này. Đây không phải là logic, ông ấy không ủng hộ phong trào giải phóng - không. Ông ấy đơn giản nêu ra sự tương tự.
Đàn ông có thể cũng mang nữ tính. Vị phật mang nữ tính, một Lão Tử mang nữ tính, một Jesus mang nữ tính. Thế thì ông ấy sống, ông ấy sống trong khoảnh khắc, không vội vã; ông ấy tận hưởng sự không vội vã.
Jesus nói với đệ tử của ông ấy: Nhìn vào hoa loa kèn trên cánh đồng. Chúng đẹp làm sao! Ngay cả Solomon trong niềm vinh quang của mình cũng không đẹp thế. Nhưng bí mật của hoa loa kèn là gì? - chúng chỉ nở hoa đây đó. Điều gì sẽ xảy ra khoảnh khắc tiếp không phải là mối lo; khoảnh khắc tiếp chưa đi vào ý thức của chúng.
Con người có thể sống trong sự tồn tại nữ tính - thế thì người đó trở thành nhà huyền môn. Đó là cách duy nhất. Cho nên mọi nhà huyền môn đều trở nên nữ tính theo cách nào đó. Và họ là những người tôn giáo thực sự, không phải là người sáng lập ra tôn giáo.
Nhớ lấy, đây là khác biệt... Phật không là người sáng lập ra Phật giáo - không. Đệ tử của ông ấy là người sáng lập. Jesus không phải là người sáng lập ra Ki tô giáo - không. Các đệ tử của ông ấy, họ là người sáng lập. Mahavira không phải là người sáng lập ra Jaina giáo. Gautam, đệ tử của ông ấy, người là một học giả và bác học vĩ đại, là người sáng lập. Đây mới là những người sáng lập.
Bản thân Jesus mang nữ tính. Để biểu lộ điều này, ở Ấn Độ chúng ta chưa bao giờ vẽ các avatars, tirthankaras, chư phật có râu và ria - không - chỉ để chỉ ra điều này rằng họ mang nữ tính. Bạn đã bao giờ thấy Ram có ria chưa? Krishna mang râu? Không phải là họ bằng cách nào đó bị thiếu hoóc môn. Họ không phải là người mang loại dục thứ ba. Họ là đàn ông; có râu. Nhưng đây chỉ là sự tương tự. Chúng ta đã vứt bỏ râu để chỉ ra rằng họ đang trở thành nữ tính: nhà huyền môn nữ tính đã đi vào trong sự hiện hữu. Họ tồn tại mà không vội vã gì, họ tồn tại không như đàn ông căng thẳng mà như đàn bà không căng thẳng, và bạn có thể cảm thấy xung quanh họ hơi ấm nữ tính, cái tròn trĩnh của vị phật.
Và nếu bạn có thể tìm thấy chìa khoá để mở cánh cửa của mẹ nhiệm mầu thì bạn đã mở được cánh cửa của sự tồn tại. Mọi người phải đi vào cánh cửa đó không căng thẳng, quân bình, thoả mãn, hài lòng - đó là bí mật của việc hiện hữu nữ tính.
Khi tôi nói điều này, có hai khả năng hiểu lầm: đàn bà có thể hiểu lầm và nghĩ rằng họ chẳng có gì phải làm cả; đàn ông có thể hiểu lầm và nghĩ rằng Lão Tử này không nói cho họ. Không, đấy là cho các bạn, cả hai. Nhưng nhớ... đàn bà không phải là thuần đàn bà, bản thân họ đã làm mất mẹ nhiệm mầu. Họ phải tìm lại nó lần nữa. Tất nhiên là họ tìm nó lần nữa dễ dàng hơn là đàn ông, bởi vì đàn ông đã đi xa xôi. Và đừng nghĩ rằng nếu bạn là đàn ông thì Lão Tử không nói cho bạn - ông ấy đặc biệt nói cho bạn đấy, bằng không thì bạn sẽ đi ngày một xa hơn khỏi sự tồn tại và cực lạc của cuộc sống. Mọi người đều phải quay trở về với mẹ; đó là mẹ nhiệm mầu.
Bạn được sinh ra từ bụng mẹ, và bạn phải tìm ra bụng mẹ lần nữa trong sự tồn tại. Nếu bạn có thể tìm thấy bụng mẹ lần nữa trong sự tồn tại, cùng hơi ấm đó, cùng cuộc sống đó, cùng tình yêu đó trong sự tồn tại - thế thì sự tồn tại trở thành gia đình bạn, mẹ bạn.
Người Hindus khá hơn khi họ gọi thượng đế của mình là "mẹ" - mẹ Kali - so với người Ki tô giáo và người Mô ha mét giáo và người Do Thái giáo, người cứ gọi thượng đế của mình là "cha." Cả ba tôn giáo này đều hướng đàn ông, đó là lí do tại sao họ bạo hành thế. Người Mô ha mét giáo và người Ki tô giáo đã giết chết nhiều người, họ đã từng là thảm hoạ trên trái đất. Họ đã từng giết người. Nhân danh tôn giáo họ đã chỉ giết chóc mà không làm gì khác. Đây là tôn giáo hướng đàn ông.
Phật giáo đã không giết người, Jaina giáo đã không giết người, bởi vì họ ngày càng nghiêng về mẹ nhiệm mầu. Và bạn không thể nào phàn nàn chút gì về Lão Tử được, với ông ấy không tồn tại tôn giáo có tổ chức. Một khi tôn giáo trở thành có tổ chức, bạo hành đi vào trong nó. Tổ chức sẽ thành bạo lực, nó phải tranh đấu theo cách của nó, nó nhất định trở thành nam tính. Tổ chức mang nam tính; tôn giáo mang nữ tính.
Tôi đã nghe một giai thoại rằng vài đệ tử của quỉ rất lo nghĩ và nói với quỉ, "Sao thầy cứ ngồi ở đây thế? Toàn bộ công việc của chúng ta đang lâm nguy. Một người đã trở thành phật, chứng ngộ. Chúng ta phải làm điều gì đó, bằng không thì người đó sẽ làm biến đổi mọi người - và thế giới của chúng ta sẽ thành sa mạc, và ai sẽ xuống địa ngục? Làm ngay điều gì đó đi! Không được để mất thời gian. Một người đã trở thành phật rồi!"
Quỉ nói, "Chớ có lo nghĩ. Ta làm việc qua các đệ tử. Ta đã gửi vài tên đi rồi, các đệ tử đang trên đường. Chúng sẽ bao quanh người kia. Chúng sẽ tạo ra tổ chức. Và không cần phải lo nghĩ: tổ chức sẽ làm mọi điều mà chúng ta không thể làm được, và chúng bao giờ cũng làm điều đó tốt hơn. Ta đã biết điều đó qua lịch sử. Ta sẽ tạo ra nhà thờ... và ta sẽ không dính líu chút nào vào nó. Trong thực tế, chúng làm việc đó theo cách của chúng. Ta chỉ đơn giản động viên và giúp đỡ."
Một khi giáo hoàng có đó, thì Christ bị lãng quên; một khi nhà thờ có đó, thì Phật bị giết và sát hại. Bao giờ cũng vậy tôn giáo đứng trên xác của vị phật.
Đây là những điều tương tự. Đàn bà có thể đạt tới mẹ nhiệm mầu một cách dễ dàng; đó là lí do nhiều đàn bà trở nên bị hấp dẫn tới tôn giáo. Họ không tạo ra tôn giáo - nhưng nhiều đàn bà, gần gấp bốn lần đàn ông, trở nên quan tâm tới tôn giáo. Trong số các đệ tử của Mahavira, bốn mươi nghìn người là đàn bà và mười nghìn người là đàn ông; và tỉ lệ cũng là như vậy với các đệ tử của Phật. Bạn vào bất kì nhà thờ nào và bất kì đền chùa nào và đếm mà xem - bạn bao giờ cũng thấy bốn đàn bà so với một đàn ông, và một người đó có thể tới chỉ bởi vì người vợ đã tới; anh ta có thể không thực ở đó.
Đàn bà có thể trở nên dễ hoà hợp hơn; họ là người mẹ, họ có bản tính gần hơn. Đàn ông sẽ thấy có khó khăn chút ít để quay lại; anh ta có sự tham dự, cam kết, đầu tư vào trong lo lắng và căng thẳng. Cho dù anh ta có tới, anh ta sẽ tạo ra lo lắng quanh tôn giáo.
Đây là quan sát của tôi: phụ nữ tới tôi - nếu họ buông xuôi, họ buông xuôi toàn bộ. Thế thì họ đơn giản bắt đầu trưởng thành.
Đàn ông tới tôi - nếu họ buông xuôi, họ không thể buông xuôi hoàn toàn được - một phần họ bao giờ cũng giữ lại. Và khi bạn buông xuôi nửa vời, đấy không phải là buông xuôi chút nào. Thế rồi họ thiền, nhưng thế thì việc thiền trở thành sự lo lắng. Và họ tới và họ nói, "Bây giờ thiền này đang tạo ra lo lắng. Tôi không thể ngủ được. Tôi thường xuyên nghĩ về nó - làm sao cho nó xảy ra, làm sao tôi quản lí được nó."
Điều đó không phải là việc quản lí. Bạn không thể quản lí nó được. Bạn phải trong buông bỏ, buông bỏ lớn lao. Điều đó là khó đối với đàn ông; anh ta bị khép vào kỉ luật cho sự lo lắng, bị huấn luyện để căng thẳng. Từ chính thời thơ ấu, xã hội đã buộc đàn ông trở thành đàn ông - hung hăng, bạo hành, bao giờ cũng đạt tới cái gì đó, tham vọng. Nếu chúng bắt đầu chơi búp bê thì bố mẹ nói, "Sao vậy? Con làm gì vậy? Con có ẻo lả không đấy? Cái này là dành cho con gái, không cho con trai. Chuyện gia đình là cho con gái; chơi búp bê là dành cho con gái, không cho con trai." Chúng phải bước ra, và tranh đấu theo cách của mình để vào cuộc sống. Chúng phải vật lộn - điều đó dành cho chúng.
Nếu gia đình là dành cho con gái thế thì việc ở nhà cũng sẽ dành cho con gái. Thế thì bạn không bao giờ ở nhà cả; và ở nhà là thiền.
Và nó làm bạn thành toàn bộ, nó rót đầy bạn với sự thoải mái, như ở nhà. Thảnh thơi tới với bạn.
Nhìn vào sự tồn tại không phải như cuộc vật lộn; mà như sự tận hưởng; nhìn vào sự tồn tại không như cuộc chiến, xung đột, mà như lễ hội - và cái vô hạn là lễ hội, cái vô hạn là khả năng của phúc lạc - phúc lạc theo phúc lạc."
Trích từ Đạo ba kho báu
mahavira 在 Lord Mahavira - Pinterest 的推薦與評價
Jul 23, 2018 - Explore Ritesh Shah's board "Lord Mahavira" on Pinterest. See more ideas about jainism, jain, lord. ... <看更多>
mahavira 在 Mahavira Eyewear - Home | Facebook 的推薦與評價
Mahavira Eyewear. 816 likes · 3 talking about this. Brand-ul cool de ochelari de soare cu rama din lemn, lansat si validat in SUA - din 15 iunie... ... <看更多>
mahavira 在 Mahavira Biography - YouTube 的推薦與評價
... <看更多>