【新歌上架!!】
這是一首和 國立臺灣史前文化博物館 National Museum of Prehistory 及 蓋亞文化 出版的台灣史前奇幻冒險小說「風暴之子」擦出火花的歌曲-〈古老森林的後裔 Grandsons of Ancient Forest〉。
-
歌曲以風暴之子的故事情節為發想,用聲音和旋律來打造人們對於這個失落卻無比珍貴的臺灣古文明一卑南文化的情感連結。在三千多年前的部落裡,人們追隨著古老的信仰,彼此相依的在這塊土地上生活著,而這片土地,我們稱呼為「台灣」,你是否也曾聆聽過這片山林,山林裡長眠於此的人們,正在與我們訴說這片土地的美麗故事,而這一切從來就不該被遺忘。
-
*NEW SONG RELEASED*
各大平台聆聽 Hear it at Digital Platform:https://snd.click/trt
ps. 部分國際平台因應年末假期會晚點曝光唷:D
Some platforms during the year-end holiday will postpone the release date 😀 More detailed song information is as follows!
-
特別謝謝帶我們了解許多卑南文化的 葉長庚、宜婷、芸甯,難忘那天驅車前往台東參觀卑南文化的遺址、由你們帶領我們翻閱文獻、近距離觀看這些出土文物,聆聽背景文化與故事。卑南文化做為台灣重要的史前文化之一,能有這些轉譯的發想與執行,每個環節都令人興奮,期待越來越多人以新的目光聆聽這些土地蘊藏的美麗故事。
----
【歌曲介紹】
Vali,是風的古語,也曾是一名少年與一頭雲豹的名字。狂風暴雨中,一條獨木舟劇烈起伏,卻始終不曾沉沒。船上什麼都沒有,只有一個昏迷的小孩—瓦利。這個在風暴中存活的奇蹟男孩,在踏上海境的土地後,將以風為名,在異族部落裡蛻變重生,開啟屬於他的遠古冒險長征......。
-
歌曲內少年歌唱著一段部落長老們流傳的古老旋律,旋律裡唱述著:
Dee ie enssaa dnaaya(半月下的太陽之子)
Ii issee ento ui(靈魂永駐幻化成樹)
Kii inssee essaa libaya(聽,森林的細語唏囌)
io si kenna(唱述大地的美麗故事)
-
而歌曲開端則訴說:
Mriya dehita
iude taka emu
Ameyín sáiya
(所有神話的背後都源於一段真實故事)
-
主要演奏樂器為Lira de la estela de Luna,是由伊比利半島Luna(月亮)小鎮出土的一座石碑上圖案所復刻出的樂器,中文譯為月亮里拉琴(或稱塔特西里拉琴),該石碑目前存放於西班牙當地Zaragoza博物館,年代距今三千年左右,恰好與卑南文化時期有所重疊。歌曲中點綴著多種原始的傳統樂器,像是以羊趾甲製作而成的 Chajchas、早期以木頭製成的笛子 Quena、會發出下雨聲音的Palo de Lluvia 求雨棒、以種子製成的 Güiro de calabaza seca、跳舞專用的腳鈴 Pad Ghungroo、羊皮手鼓Frame Drum等等,期許用更開闊的聲響,編織出人們對於卑南文化的無限想像。
*********
【Information about Grandsons of Ancient Forest - Vali Original Soundtrack】
Vali is Taiwan’s first fantasy-adventure novel set in prehistoric times (more precisely, about 3,000 years ago). It is based on the Peinan culture.
-
• Plot: The word “vali” means “wind” in an ancient language of Taiwan, and it is also the name of the boy and clouded leopard in the story. During a fierce storm, a canoe is violently tossed about on the water, staying afloat in spite of the tempest. All that is in the canoe is an unconscious boy, whose survival is a miracle and who will later be named after the wind—“Vali.” He ends up living with a tribe that is not his own, transforming, experiencing rebirth, and embarking on a long adventure…
-
• About the song: The song, inspired by the plot of Vali, creates a musical and emotional link between listeners and a lost yet incomparably precious ancient civilization of Taiwan—the Peinan culture. Over 3,000 years ago, the inhabitants of a settlement on this island lived and depended on one another while following their religious beliefs. We call this island “Taiwan.” Have you ever listened carefully to its mountain forests and the people who sleep eternally in them? They are telling us the beautiful stories of Taiwan, stories that never should have been forgotten.
-
In the song, the boy sings an ancient melody passed down by the village elders, which goes:
Dee ie enssaa dnaaya (Children of the sun, beneath a half moon.)
Ii issee ento ui (Their spirits live eternally in the form of trees.)
Kii inssee essaa libaya (Hear the whispers of the forest,)
io si kenna (singing the beautiful stories of this land.)
-
The beginning of the song goes:
Mriya dehita
iude taka emu
Ameyín sáiya
(All myths are based on true stories.)
-
The main instrument is Lira de la estela de Luna(Lyre of Luna). It is the recreation of one of the oldest string instruments of the Iberian Peninsula. It was created based on an engraving representing a string instrument similar to an ancient Mediterranean lyre. This engraving is on an anthropomorphic funeral stele dating back three thousand years that was found in the town of Luna (Zaragoza) in 1975. The characteristics of the engraving are very similar to the style of the Tartessian period (10 to 6 B.C.).
Besides, this song is dotted with a variety of original traditional musical instruments, like Chajchas, Quena, Palo de Lluvia, Güiro de calabaza seca, Pad Ghungroo, Frame Drum, etc.
*********
小說《風暴之子》作者:奇幻作家 葛葉
封面繪師:Nofi
國立臺灣史前文化博物館授權
Yerko Fuenzalida Lorca
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過17萬的網紅Linh Trương,也在其Youtube影片中提到,Mùa hè đi du lịch tui mang gì trong túi vệ sinh cá nhân (hay còn gọi là Toiletry Bag) đây nhỉ các ông bà ơi Bày đồ hàng trong túi vệ sinh cá nhân riê...
de la vali 在 Sydney Sie Facebook 的最讚貼文
|Ze and Zir|
今年受邀參與韓國 Asia Culture Center 的展覽《Solidarity as Spore》,主題為各種形式的愛(Love: in all its forms and inclusivity) 。2019年,台灣成為亞洲第一個同性婚姻合法化的國家,同一年,Ze 與 Zir 在 2019 年正式收錄於牛津英語辭典,將特指單一性別的 He or she 取代成中性的代名詞。作品也類比成華文的「也」,取下「他」或者「她」的性別部首符號,作為這次創作的核心理念。
-
二元社會性別是所有性別問題的根源,當人們選擇成為伴侶、選擇衣著、選擇以一種特定形象生活時,捨棄掉性別的標籤就可以超脫目前所有的問題,我們不需要透過刻板印象來建立自我價值,自己可以隨意建立個人識別象徵而不需要參考模範,滿足任何有限的想像空間。
-
作品呈現三幅動態視覺系列稿,同時在垂直並排的三面螢幕重複播放,它們各自擁有不同的主題。打破性別刻板印象,沒有男孩應該要做什麼,女孩應該要做什麼,呈現更自由的性別氣質與性向。女人不用一定要穿高跟鞋,男人也可以喜歡化妝。
-
最後,一個彩色的玻璃球穿梭在各個畫面中,打破界線劃破三個螢幕的彩色玻璃球,劃破時間與空間。
|Sydney Sie / Zen Yun Zon,
|Ze and Zir, 2020. Three-channel
|video, color, silent, 2 min.
|Commissioned by Asia Culture
|Center; courtesy of the artist.
|Special Thanks: 親愛的 Aaron Nieh (✾♛‿♛) 聶永真 Aaron Nieh / Elise Chen
————————————————
If there were no genders, it should not cause any troubles to say “ze has loved cars since childhood”, “ze dreams to become a ballet dancer”, or “ze loves zir deeply and wants to spend zir life with zir”.
Gender binary is the source of all gender troubles. If people could choose to become partners, how to dress and how to present themselves in life without gender labels, then we no longer need to establish self-value by conforming to gender stereotypes. An individual could build a personal image freely without referring to gender roles and instead according to their unlimited imagination.
Taiwan became the first country in Asia to legalize same-sex marriage in 2019. In the same year, the Oxford English Dictionary update included gender-neutral third-person pronouns Ze and Zir. With a similar spirit, we experiment with removing the radicals of Chinese characters “他(he)”/“她(she)”, reinventing the character “也” as the potential gender-neutral pronoun and using it as the core concept of this creative project.
The work consists of three moving posters, which will be displayed in loop on three aligned, vertical screens, each with a different theme. We incorporate elements of gender stereotypes in these images while seeking to break the traditional gender framework through a visual dynamic, as well as to discover more freedom in gender expression. There is no “should”; women don’t need to wear heels and men can enjoy putting on makeup.
Lastly, a colorful glass ball travels through the images on the screens, metaphorically crossing the boundaries of time and space.
————————————————
● Solidarity as Spore
● Dates: May 14–October 25, 2020 (opening May 13)
● Venue: Asia Culture Center (https://new.acc.go.kr), Gwangju, South Korea
● Organized by: Asia Culture Institute (http://aci-k.kr) and Asia Culture Canter
● Artistic director: Kim Sung Won
● Contributing curators: Bojana Piškur, Vali Mahlouji, Museo de la Solidaridad
Salvador Allende, Sulki and Min, Goto Tetsuya, Kim Seong Hee, and Seo Dongjin
● Overarching theme: history of Non-Aligned Movement and its relevance to the
contemporary artistic practice in Asia
Section Participants
● Bae Minkee (Seoul, South Korea)
● Gideon Jamie (Singapore)
● So Hashizume (Tokyo, Japan)
● Saki Ho (Hong Kong, China)
● Hong Eunjoo (Seoul, South Korea)
● Sueh Li (Kuala Lumpur, Malaysia)
● Scarlett Xin Meng (Shanghai, China)
● Rikako Nagashima (Tokyo, Japan)
● Nguyen Giang (Ho Chi Minh City, Vietnam)
● Januar Rianto (Jakarta, Indonesia)
● Shin In-ah (Seoul, South Korea)
● Sydney Sie and Zen Yun Zon (Taipei, Taiwan)
● Yui Takada (Tokyo, Japan)
de la vali 在 Phê Phim Facebook 的最讚貼文
TARANTINO VÀ HÀNH TRÌNH TRỞ THÀNH ĐẠO DIỄN “SHOWBIZ” NỔI BẬT NHẤT CỦA THẾ HỆ MÌNH
PHẦN 1: CÁI TÊN NỔI BẬT NHẤT CỦA THẬP KỶ 90
1. Cuối mùa xuân năm 1992, Quentin Tarantino và Roger Ebert (nhà phê bình phim nổi tiếng người Mỹ) có một cuộc hẹn ăn trưa trên bờ biển Côte d'Azur nước Pháp. Đạo diễn 29 tuổi đã mang đến LHP Cannes năm ấy tác phẩm đầu tay của mình “Reservoir Dogs” - bộ phim tội phạm pha trộn giữa bạo lực đẫm máu và các bài hát của Madonna. “Reservoir Dogs” đã tạo nên cơn sốt nhất định tại Cannes nhưng vì phim không được phát hành rộng rãi tại các rạp ở Mỹ ngay sau đó nên Tarantino vẫn chưa thoát khỏi cái mác một nhà làm phim độc lập. Hay nói như lời Ebert là một gã “sẵn lòng ngồi ngoài biển và ăn spaghetti”. Bữa ăn đấy thì Ebert cũng là người trả tiền.
Chỉ hai năm sau thì hai người lại gặp nhau ở Cannes. Nhưng lần này thì tầng trên cùng một khách sạn cao cấp đã được dành riêng cho Tarantino và spaghetti được thay thế bằng tôm hùm. “Reservoir Dogs” đã trở thành cú hit cả trong và ngoài nước Mỹ và Tarantino tiếp tục mang đến Cannes tác phẩm tiếp theo của mình là “Pulp Fiction”. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi bên bàn cà phê của Ebert và Tarantino liên tục bị gián đoạn bởi máy quay truyền hình, nhà báo và tiếng gõ cửa “rầm rầm” của vài fan hâm mộ cuồng nhiệt. Nhưng, qua những lời Ebert nhận xét thì Tarantino “dường như chẳng quan tâm đến những ồn ào xung quanh mình”.
Đó là khi mà sự nghiệp của Tarantino bắt đầu có những bước tiến dài và vững chắc, đưa ông từ một nhân viên của cửa hàng băng đĩa thành đạo diễn hạng A tại Hollywood. Khi “Pulp Fiction” ra rạp vào mùa thu năm 1994, nó có thể được marketing theo rất nhiều cách: là sự trở lại ngoạn mục của John Travolta; là tác phẩm được giới chuyên gia khen ngợi nhiệt liệt; là bộ phim có thể khiến bạn ngất xỉu ngay tại rạp (thực sự đã có người ngất tại buổi công chiếu “Pulp Fiction” ở LHP New York năm 1994). Nhưng Miramax đã tập trung quảng bá “Pulp Fiction” là “một bộ phim của Quentin Tarantino”.
Sự yêu mến cuồng nhiệt dành cho Tarantino đã khiến giới chuyên môn so sánh ông với Orson Welles, người đã làm nên kiệt tác “Citizen Kane” khi chưa bước sang tuổi 30 và cuối cùng trở thành một trong những đạo diễn vang danh nhất thế kỷ XX. Những đạo diễn này được sinh viên các trường điện ảnh tôn thờ, luôn xuất hiện trên các talk-show và là ngôi sao thực thụ trong mắt giới truyền thông. Đến giữa thập kỷ 1980, Steven Spielberg đã nổi tiếng đến mức được lên bìa tạp chí Time và Rolling Stone trong cùng một năm.
Nhưng sự nổi tiếng mà Tarantino đạt được mạnh mẽ, cuồng nhiệt và nhanh chóng hơn tất cả những đạo diễn tiền bối và cả hậu bối sau này. Từ giữa đến cuối những năm 1990, ông đã trở thành người dẫn chương trình của show Saturday Night Live (show truyền hình rất nổi tiếng của Mỹ, mỗi tập sẽ có một người dẫn chương trình khách mời là một nhân vật nổi tiếng) và diễn chính một vở kịch tại Broadway. Nirvana gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Tarantino trong album cuối cùng của họ “In Utero” còn đài NBC thì mời ông đạo diễn một tập phim của serie “ER”, bộ phim truyền hình đáng chú ý nhất ở thời điểm ấy. Mỗi khi Tarantino bước chân ra đường, cảnh tượng thường thấy sẽ là hàng đống fan hâm mộ vây lấy ông. Tarantino từng nói: “Trở thành người nổi tiếng rất là ngầu. Tôi cứ bước vào bất kỳ quán bar nào và vài phút sau, những cô gái đã ngồi xung quanh tôi”.
Ngay cả khi Tarantino có nghỉ ngơi một chút thì ảnh hưởng của ông vẫn được khắc sâu vào văn hóa đại chúng thường ngày. Các tác phẩm của ông liên tục được những nhà làm phim khác học hỏi, nhắc đến. Các cửa hiệu cho thuê băng đĩa thường có riêng một kệ tên là “Thể loại: Tarantino” để gọi tên những bộ phim về thế giới tội phạm, súng ống đi kèm với các đặc điểm của văn hóa đại chúng và những nhân vật “cool ngầu”. Chính Tarantino cũng phải thừa nhận: “Tên tôi đã trở thành một tính từ sớm hơn là tôi nghĩ”.
Mùa hè năm 1995, xã hội Mỹ đã trở nên cuồng nhiệt với Tarantino đến mức Ebert và Gene Siskel (cũng là một nhà bình luận phim nổi tiếng của Mỹ) đã dành riêng một tập của “At The Movies” (chương trình truyền hình chuyên về bình luận phim do Ebert và Siskel dẫn chương trình) chỉ để bình luận về Tarantino. Đây là một minh chứng rõ ràng rằng Tarantino và đặc biệt là “Pulp Fiction” sẽ còn mãi được ghi nhớ trong tâm trí người xem phim như thế nào. Tại thời điểm ấy thì “Pulp Fiction” đã ra rạp toàn nước Mỹ được 8 tháng, thu về hơn 100 triệu USD riêng tại Mỹ và giúp Tarantino giành tượng vàng Oscars đầu tiên.
Tuy nhiên, trong tập “At The Movies” ấy, Siskel vẫn phải đặt ra câu hỏi rằng: liệu Tarantino sẽ tạo nên một làn sóng mới hay chỉ đơn thuần là “tay chơi một mùa” mà thôi. Câu trả lời cho câu hỏi này có lẽ đã rõ ràng với mỗi chúng ta. Trong vài năm sau đó, Tarantino là đạo diễn được hâm mộ nhất, được tìm kiếm nhiều nhất, được gọi tên nhiều nhất trên thế giới. Đó có thể là bất ngờ với ai nhưng không phải với Tarantino. Trong một cuộc phỏng vấn vào năm 1997 khi vừa mới mua lại một căn biệt thự Hollywood từ ngôi sao ca nhạc Richard Marx, Tarantino nói: “Tôi luôn tin rằng mình sẽ nổi tiếng. Tôi chỉ không nghĩ rằng nó sẽ đến chỉ sau hai bộ phim mà thôi”.
2. Những thành công của Tarantino trong thập kỷ 1990 đến từ ba bộ phim mà ông trực tiếp đạo diễn là “Reservoir Dogs”, “Pulp Fiction” và “Jackie Brown”. Đồng thời ông cũng đạo diễn một phần nhỏ trong phim “Four Rooms” và viết kịch bản cho ba bộ phim nổi tiếng khác: “True Romance”; “Natural Born Killers” và “From Dusk Till Dawn”.
Kịch bản của Tarantino thường có những điểm chung nhỏ như nhãn hiệu Big Kahuna Burger được sử dụng trong nhiều bộ phim, dẫn đến các fan hâm mộ đã gọi thế giới phim của ông là “vũ trụ Tarantino”. Trung tâm của cái vũ trụ đó chính là đạo diễn của chúng ta, một gã tự tin, nói nhiều với những câu nói không kém phần “cool ngầu” so với các nhân vật trong phim của mình. Ngay sau khi “Pulp Fiction” công chiếu tại Anh, đài BBC đã phát sóng trực tiếp một chương trình trò chuyện có tên “Quentin Tarantino: Hollywood’s Boy Wonder”. Suốt một tiếng đồng hồ, Tarantino thao thao bất tuyệt câu chuyện rằng: ông đã nuôi dưỡng tình yêu với phim từ bé như thế nào; làm việc tại cửa hàng cho thuê băng đĩa ra sao; mòn mỏi chứng kiến những kịch bản phim của mình chết dần trước khi huy động được hơn 1 triệu USD để làm “Reservoir Dogs”.
Đó quả thực là một câu chuyện thú vị về thành công của một nhà làm phim độc lập. Nhưng cùng thời điểm ấy, cũng có rất nhiều câu chuyện thú vị khác như Robert Townsend phải tiêu cạn cả chục cái thẻ tín dụng để sản xuất phim “Hollywood Shuffle” hay Robert Rodriguez chấp nhận làm “chuột bạch” đi thử nghiệm thuốc y tế để lấy tiền làm “El Mariachi”. Vậy điều gì đã khiến Tarantino trở nên khác biệt (bên cạnh việc ông là người da trắng nên được truyền thông “cưng chiều” hơn hẳn)? Đó là sự yêu thích cuồng nhiệt với những gì mình làm. Tại một talkshow với người dẫn chương trình Jon Stewart, Tarantino đã diễn lại cảnh Mr. Blonde nhảy múa trước khi cắt tai viên cảnh sát trong “Reservoir Dogs”. Trong một talkshow khác với David Letterman, ông không ngần ngại đứng lên và “trình diễn” điệu múa của chú mèo trong phim hoạt hình “The Aristocats” đã “tạo cảm hứng” cho điệu nhảy của Mia Wallace trong “Pulp Fiction”. Và ở chương trình trò chuyện của đài BBC nêu trên, Tarantino đã bất ngờ tự phân tích một cảnh trong phim “Casualties of War” của đạo diễn Brian De Palma (Tarantino rất hiểu các chương trình truyền hình cần gì nên ông biết cách làm sao để sự hiện diện của mình trên truyền hình sẽ đáng nhớ nhất).
Các cuộc phỏng vấn với Tarantino đều rất hấp dẫn. Dù đang đưa ra quan điểm nhưng Tarantino luôn kết thúc câu nói của mình bằng hai từ “đúng không?”, như thể rằng ông đang đọc một tiên đề đã được xác nhận. Sự hiểu biết và ưa nói của Tarantino khiến ông được nhìn nhận như một nhà bình luận phim nồng nhiệt. Từ French New Wave đến John Woo đến Howard Hawks, chủ đề gì Tarantino cũng có thể say sưa nói được. Trong một bài phỏng vấn với Vanity Fair năm 1994, Tarantino đã hài hước kể: “Khi cảm thấy thích thú một cô gái nào đó, tôi sẽ cho cô ta xem phim ‘Rio Bravo’ (“Rio Bravo” là phim nổi tiếng của đạo diễn Howard Hawks). Và chết tiệt, cô ấy phải thích nó không thì tôi cũng chẳng còn ham muốn gì với cô ấy luôn”.
Nhưng Tarantino không chỉ đắm chìm với những phim kinh điển. Những khía cạnh khác của văn hóa đại chúng cũng được ông quan tâm. Tarantino đã từng khen ngợi những bộ truyền hình không mấy được đánh giá cao về chất lượng như “Baywatch” hay “Perfect”, ông cũng thích truyện tranh Marvel, trước khi nó trở thành thương hiệu tỷ USD như hiện giờ. Khi dẫn Saturday Night Live, Tarantino đã biểu diễn lại khoảnh khắc mà ông gọi là đáng nhớ nhất lịch sử truyền hình: cảnh một nhân vật trình diễn rock ’n’ roll trong một tập của “Bewitched”.
Với những “mọt sách” ở độ tuổi ngoài 20, sự “mọt sách” và dị thường gấp bội của Tarantino trở nên vô cùng gần gũi và đáng ngưỡng mộ. Tarantino giống như một người anh lớn “cool ngầu”, sẵn sàng cho bạn thức khuya để xem “Salem’s Lot” (Phim truyền hình kinh dị dựa trên tác phẩm của nhà văn Stephen King) rồi còn dành thời gian tranh luận với bạn xem bộ phim hay dở ra sao.
Một lý do khác khiến Tarantino nổi trội hơn các đạo diễn cùng thời kỳ là việc ông không ngần ngại “chỉ mặt đặt tên” những đồng nghiệp khác. Ngay từ một bài phỏng vấn trên LA Weekly vào năm 1992, Tarantino đã tỏ ra vô cùng “hung hăng”: “Nếu cứ làm những bộ phim nghệ thuật với kinh phí 1, 2 triệu USD trong 10 năm liền, thứ duy nhất bạn đạt được chính là cái lòng tự trọng to tổ bố của bạn. Tôi không quen chỉ trích nhưng sau khi xem ‘Twin Peaks: Fire Walk With Me’ tại Cannes (“Twin Peaks: Fire Walk With Me” là một phim của đạo diễn David Lynch), tôi nhận ra rõ ràng rằng David Lynch đã lại chui vào trong hang ‘tự sướng’. Tôi chẳng còn hứng thú nào để xem phim mới của David Lynch nếu như nó không có thay đổi gì đáng kể”. Những đạo diễn nổi tiếng khác như Gus Van Sant, Nicolas Roeg và Oliver Stone cũng từng là đối tượng của những câu nói “đanh đá” đến từ Tarantino (Oliver Stone là đạo diễn của “Natural Born Killers” - bộ phim mà Tarantino viết kịch bản. Stone đã thay đổi khá nhiều nguyên tác khiến cho Tarantino rất căm ghét bộ phim này). Và đương nhiên còn cả mâu thuẫn dài kỳ với Spike Lee về việc sử dụng những từ ngữ xúc phạm chủng tộc trong phim của Tarantino.
Các đạo diễn thời cổ điển của Hollywood thường không chỉ trích đồng nghiệp của mình cho đến khi họ đã ra đi hoặc ít nhất cho đến khi họ đã rời khỏi Los Angeles. Ngay đến những năm 80, khi các tạp chí phim như “Premiere” hay “Movieline” đã trao cho các đạo diễn cơ hội bày tỏ quan điểm mạnh mẽ thì gần như tất cả vẫn lịch sự với đồng nghiệp. Còn Tarantino thì chẳng quan tâm đến những thứ này. Và dù Tarantino có buộc phải quan tâm đi nữa thì có những thời điểm, ông trở nên quyền lực đến mức không ai dám “bật” lại.
Những fan hâm mộ trung thành của Tarantino vào thập niên 90, đặc biệt là trên mạng, luôn bàn luận và đặt ra những câu hỏi về Tarantino và rộng hơn là vũ trụ Tarantino: Tarantino có đạo diễn “Titanic” không? (trước khi phim bấm máy, từng có tin đồn là Tarantino sẽ đạo diễn “Titanic” thay vì James Cameron) Trong chiếc vali của Marsellus Wallace có gì? Và câu hỏi thường xuyên nhất: Bây giờ Tarantino đã trở thành người nổi tiếng, liệu ông ấy sẽ làm gì tiếp theo?
Bài viết gốc được đăng tải trên The Ringer vào tháng 7 năm nay, thời điểm Once Upon a Time..in Hollywood công chiếu ở Mỹ. Bài dịch được thực hiện bởi Vũ trụ Tarantino, được chia làm hai phần nhỏ vì độ dài và lượng thông tin quá lớn được truyền tải.
de la vali 在 Linh Trương Youtube 的最佳解答
Mùa hè đi du lịch tui mang gì trong túi vệ sinh cá nhân (hay còn gọi là Toiletry Bag) đây nhỉ các ông bà ơi
Bày đồ hàng trong túi vệ sinh cá nhân riêng ra chia sẻ chút với mọi người nha. Mong là video sẽ có ích với bạn nào đang chuẩn bị xách vali đi du lịch nhé.
Nếu mọi người muốn Linh làm cách Linh xếp vali hay đóng đồ khi đi du lịch nước ngoài như thế nào thì comment nhé.
Loveeee
♥STAY CONNECT VỚI LINH♥
INSTAGRAM: https://www.instagram.com/themakeaholics/
FACEBOOK PAGE: https://www.facebook.com/TheMakeAHolics
BUSINESS EMAIL: themakeaholics@gmail.com
♥SẢN PHẨM / PRODUCT MENTIONED♥
Nước ngâm kính áp tròng R1 SL
Bàn chải Oral B Cross Action
Kem đánh răng Sensitive Expert by P/S loại Fresh Mint
Foreo Luna Mini 2
Sulwhasoo Time Treasure Extra Creamy Cleansing Foam (travel size)
Biore Make-up Remover Oily Skin
Sofy Soft Tampon
Klairs Supple Preparation Facial Toner (travel size)
Paula’s Choice Skin Perfecting 2% BHA Gel
Klairs Fundamental Watery Oil Drop
Sunday Riley Luna Oil
Dior Hydra Life Cooling Hydration Sorbet Eye Gel
La Roche Posay Anthelios Shaka Fluide Invisible Ultra-Resistant SPF 50+
Sheet Masks:
Some by Mi Tea Tree Calming Glow Luminous Ampoule Mask
Dr.Jart Vital Hydra Solution
Dr.Jart Ceramidin Facial Mask
Nước hoa
Dior J’adore Eau de parfum roller-pearl
♥LINH MẶC GÌ, BÔI GÌ♥
▹MAKE-UP
Romand Juicy Lasting Tint màu Jujube
▹OUTFITS
Áo của @doo.hanoi
Dây chuyền Dior Vintage @tudocuaveo
▹KÍNH ÁP TRÒNG
Lens Nice màu K
♥MUSIC//ÂM NHẠC♥
▹ INTRO MUSIC// NHẠC MỞ ĐẦU
Between the Lines (Ahlstrom Remix) bởi Epidemic Sound
----------------------------------------------------
♥FILMED & EDITED by/ QUAY & EDIT bởi
LINH TRUONG & TRINH DANG
♥CAMERAS
▹ VLOGGING
CANON EOS 80D
CANON G7X Mark II
GO PRO HERO BLACK 5
▹ EDITING
FINAL CUT PRO X
▹ MICROPHONE
RODE Microphones SmartLav
RODE VideoMic GO Lightweight On-Camera Microphone with Integrated Rycote Shockmount
http://amzn.to/2gr1EbO
====
♥FAQ♥Trả lời câu hỏi Linh thường nhận từ các anh em
▹MY HAIR SHADE// MÀU TÓC
(updated 20/07/19)
Light Brown nhuộm tại Ete Saigon số 2 Đồng Khởi
▹EYELID TAPE//DÁN MÍ
Miếng dán mi lưới mua tại Kềm Nghĩa, TPHCM
▹▹DISCLAIMER: Cám ơn P/S đã hỗ trợ cho video lần này.