📣 空降限時閃促折扣!!SS站全9折
以往只開放給美加地區的~ 今年度活動開放至全球了
🥳 若購物車有想結帳的單品可以趁這折扣機會趕緊結囉
➡️女入口 https://bit.ly/3hFz2gE
➡️男入口 https://bit.ly/3uepXy8
➡️家居和童裝入口 https://bit.ly/3vzTc01
AMI https://bit.ly/3k93ocl 建議先從男裝看
PP https://bit.ly/2XiUAYs
HP https://bit.ly/3Abvp8K
Lemaire https://bit.ly/3tBI9Tq
We11done https://bit.ly/3uSSgDn
----
⚠️折扣碼「SHOP10」只有一週
⚠️以下品牌不參加:Gucci,Essentials,Saint Laurent,Moncler,Alexander McQueen,Givenchy,ersace,Bottega Veneta,Comme des GarÁons Play,Balenciaga,Fendi,Canada Goose,Loewe,SKIMS,Acne Studios,Thom Browne,Loro Piana,Christian Louboutin,Moncler Genius,Moncler,Grenoble,Prada,Fear of God,Nike,Alaia,Miu Miu,MAD Paris,S.R. STUDIO. LA. CA.,Yeezy,Comme des GarÁons Wallets,Stone Island,Adidas Originals x Pharrell Williams,SSENSE WORKS,Burberry,Eterne
同時也有587部Youtube影片,追蹤數超過5萬的網紅Hà Thế Dũng Music,也在其Youtube影片中提到,Phiến đá sầu: Ns Diệu Hương - Nguồn video: https://youtu.be/yhXzCMIcjX8 #hathedung #phiendasau --Kênh YouTube chính thức của ca sỹ - nhạc sỹ, GV Than...
「canada ca」的推薦目錄:
- 關於canada ca 在 Facebook 的最讚貼文
- 關於canada ca 在 Facebook 的精選貼文
- 關於canada ca 在 Facebook 的最佳解答
- 關於canada ca 在 Hà Thế Dũng Music Youtube 的最佳貼文
- 關於canada ca 在 Hà Thế Dũng Music Youtube 的精選貼文
- 關於canada ca 在 Tung Thanh Ly Vietnam Youtube 的最佳解答
- 關於canada ca 在 Canada.ca blog 的評價
- 關於canada ca 在 Canada.ca - Home | Facebook 的評價
- 關於canada ca 在 The National for June 15, 2021 - YouTube 的評價
- 關於canada ca 在 Canada (feat. Alessia Cara) [Official Visualizer] - Lauv 的評價
canada ca 在 Facebook 的精選貼文
#LớphọcThờigiãncáchĐặcbiệt
#Nhậtkýhànhtrình
📝💚 "LẮNG NGHE ĐỂ HIỂU - NHÌN LẠI ĐỂ THƯƠNG" 📝💚
Những ngày này, những câu hát "Hiểu và Thương" của Thiền ca Làng Mai cứ xuất hiện trong suy nghĩ của chúng mình và thỉnh thoảng buộc miệng nghêu ngao:
"Anh em ta từ khắp phương trời
Chị em ta từ khắp năm châu
Không phân biệt màu da tôn giáo
Cùng về đây xây đắp yêu thương..."
Ngẫm, thấy những câu hát trên sao giống với những gì mà nhà MayQ cùng với 80 anh chị em Tình nguyện viên là các 'Nhân số học tử' đã từng học đến các lớp Nhân số học cấp độ 3, cấp độ 4 trải qua trong những ngày cuối tháng 8 và đầu tháng 9 này quá đỗi. Lớp học Đặc biệt cho 1.000 người, nếu chỉ có sự vận hành của team MayQ mình với 22 con người, chắc chắn sẽ không làm xuể. Nhưng nhờ có sự hỗ trợ nhiệt tình của 80 anh chị em Tình nguyện viên Nhân số học tử cấp độ 3-4 mà lớp học đã diễn ra một cách thật chỉn chu, trọn vẹn, đầy sự kết nối.
80 con người đúng nghĩa "Từ khắp phương trời", "Từ khắp năm châu" tựu về đây, cùng với nhà MayQ chạy phà phà cho dự án 'Lớp học Đặc biệt mùa giãn cách' vừa rồi. Ở trong nước thì có Thành phố Hồ Chí Minh nè, Đà Nẵng nè, rồi Đồng Nai, Bình Dương, Vũng Tàu, Hà Nội,... Còn ở ngoài nước, thì ôi thôi cũng quá xá nhiều luôn: Canada, Thái Lan, Mỹ, Thuỵ Điển, Đài Loan, Úc, Malaysia... Mà thương nhất là những anh chị trái múi giờ với Việt Nam, lớp bên này buổi sáng thì 'nửa vòng Trái Đất' bên kia cũng bước vào giờ đêm. Vậy mà chẳng ai lấy đó làm trở ngại hay than phiền điều gì cả, tất cả đều chung một lòng, là làm tất cả những gì tốt nhất cho các thành viên của nhóm mình, là một cánh tay nối dài những thông báo của nhà MayQ cho các học viên, luôn hỗ trợ học viên khi cần, nhắn và gọi cho học viên chưa vào lớp và hơn hết là kết nối các học viên với nhau để "không một ai bị bỏ lại phía sau". 💚
Những ngày qua, thấy thương lắm, khi bên này bạn giáo vụ của nhà MayQ gửi 1001 thông tin, thì ở những đầu dây bên kia, các anh chị em Tình nguyện viên cũng rốt ráo đọc, hiểu và chuyển tiếp đến các học viên. Số lượng thông tin nhiều, và chúng mình biết, với những ai chưa quen với công việc này, hẳn sẽ không tránh khỏi những phút loay hoay, khó khăn phút ban đầu. Nhưng dần dà, mỗi người tự hòa mình vào nhịp độ chung của cả Team, tự động viên nhau, giúp đỡ nhau và nương nhờ nhau cùng cố gắng.
Được hòa mình trong những công việc như thế này, cũng là lúc để các anh chị hiểu về công việc mà các giáo vụ nhà MayQ đã và đang làm và đây cũng chính là một sự nhúng mình và một sự trải nghiệm đầy thực tế, để cho mọi người hiểu thêm về những khâu vận hành của một lớp học như thế nào, để những ai có ý định học lên khoá Train the Trainers (khoá đào tạo các coach dạy cấp độ 1 Nhân số học theo kiểu nhà MayQ) sẽ có cho mình những hình dung và kinh nghiệm nhất định. Và khi được hòa mình trong những ngày vừa qua, các anh chị đã nói vui với nhau rằng: "Giờ mới hiểu công việc của giáo vụ như thế nào? Và sau này, nếu có tham gia bất kỳ khóa học nào đó, thì phải làm một học viên thật ngoan, chấp hành tốt nội quy của khóa học đề ra, cho giáo vụ đỡ cực khổ". Hihi, thấy chưa, nếu như trước đây, bản thân mình là một học viên, ta sẽ trong một tâm thế khác, mọi người làm gì hiểu hết được công việc mà bạn giáo vụ làm, và đôi khi có nhiều người còn 'làm khó' giáo vụ theo những cách khác nhau làm cho giáo vụ cũng bao phen 'tổn thương nhẹ' nữa, haha. Còn bây giờ, ở trong tư cách là người đi chăm sóc học viên, mọi người sẽ hiểu hơn về công việc, sự tận tâm, khâu vận hành mà trước đây họ được đón nhận 😄
Trước đây, khi đã trải qua 3-4 cấp độ học, các anh chị đã được hiểu thêm thật nhiều về chính mình để rồi giờ đây, khi mỗi người đang là một cục năng lượng thật tròn đầy, lại tiếp tục đi lan tỏa nó cho nhiều người hơn, đúng với cái ước ao "được làm việc với con người", "được phụng sự nhân sinh" như ở trong các phần trình bày trước lớp hay phần bài thu hoạch họ đã phát gửi vào Vũ trụ. Để rồi, trên hành trình hiểu chính mình, các anh chị lại được học cách hiểu, chăm sóc và làm việc với ít nhất 25 thành viên trong nhóm nhỏ của mình. Đâu có đơn giản đâu phải không? Vì trong hành trình hiểu đó, mỗi người phải biết học cách lắng nghe, học kiên nhẫn, học hòa mình trong một tập thể, học để cái tôi của mình lại phía sau. Để rồi khi hiểu người khác và dung hòa những cái tôi trong một tập thể, cũng là lúc mỗi người 'tự lên một đô' trong cách hiểu mình, hiểu người.
Để rồi từ Hiểu, sẽ Thương!
"Có Hiểu thì mới có Thương
Hiểu càng sâu, Thương càng rộng
Hiểu càng rộng, Thương càng sâu!"
Chúng mình biết, trong một vài viết gói gọn trong vài ngàn con chữ, sẽ không thể nào diễn tả hết được những gì mà các anh chị em Tình nguyện viên đã trải qua những ngày qua. Chỉ biết rằng, hành trình qua hẳn sẽ đọng lại trong ký ức mỗi người những cảm xúc nhất định, mà thương nhất là cái câu của một chị bảo "Lớp học 0 đồng kết thúc mà tụi mình lại lời quá nhiều: lời kinh nghiệm, lời năng lượng, lời yêu thương...". Và hôm nay, xin được chia sẻ đến nhà mình một vài cảm nhận của anh chị nhen:
🌷 "Nếu cho mình được đặt tên chuỗi ngày qua, mình sẽ đặt là chuỗi ngày “Gieo hạt hiểu, trồng hạt thương” cho bản thân.
Quả thật, lúc đầu đăng ký tham gia chương trình, mình hỏng hề có suy nghĩ gì to tát lớn lao, chắc tại cái máu đoàn đội còn ngấm trong người. Mà thiệt tình, chừng đọc tới đoạn phải cam kết đi suốt hành trình cùng nhau, mình cũng phân vân lắm, do trái múi giờ. Mình sợ mình không thức nổi. Nhưng mà “một khi đã máu, thì đừng hỏi cháu ngủ mấy giờ”.
Cho đến khi được phân chia nhóm cùng chị Tr. Đào, mình lại thấy ô hay, hai chị em lại tỉ tê cùng nhau, tiếp nối mối duyên trước đó. Rồi mình nhận ra một sự kết hợp yin-yang không thể nào tuyệt vời hơn khi hai chị em ngược giờ nhau, hoàn toàn có thể hỗ trợ lẫn nhau 24/7, rồi cá tính cũng bù trừ cho nhau. Chị sâu lắng, từng bước chậm mà chắc, còn mình rốt rẻng lẹ làng. Chị nói chuyện nhẹ nhàng, còn mình thì may mắn được ông trời cho cái khoản viết lách gọi là. Vậy đó, mà hai chị em phối hợp nhịp nhàng, phân chia công việc.
Trước khi “thực chiến”, mình nghía qua hết ngày sinh của 24 học viên trong nhóm nhỏ, vẽ nhanh biểu đồ sinh của họ… Lúc này đây - là lúc mình gieo hạt Hiểu.
Nhờ vậy, mà hai chị em len lỏi vào từng người, tiếp cận một cách nhẹ nhàng, chia sẻ những kinh nghiệm thực tế trong việc học mà mình đã trải qua trước đó. Mình thì tâm niệm, hễ cái gì xuất phát từ trái tim, sẽ đi đến trái tim. Tự nhiên thấy vui quá chừng, cái con số 6 lúc này có dịp để được nở dần dần, vì không hiểu tự lúc nào, mình cảm thấy có trách nhiệm với những người chưa từng biết nhau ngoài đời như thế.
Buổi học đầu tiên diễn ra, mà trước đó mấy tiếng là lòng đã nôn nao, không biết học viên phòng mình dậy đúng giờ không, không biết kỹ thuật duyệt kịp không, lo đủ thứ lo. Mà trong cái lo, lại ló cái lò… 88888. Tự nhiên kết nối với những gương mặt “xứ người” khác, nói chuyện với nhau rổn rảng như quen hồi 80 kiếp trước, thân thuộc đến lạ. Chúng mình động viên nhau cùng ráng lên.
Giây phút nhìn thấy vote của 24 học viên đã yên vị trong phòng Zoom, mình thở phào nhẹ nhõm. Mừng… một sự mừng không tên.
Rồi mình đồng hành cùng nhau qua những giờ học, ký ức hôm nào ở Huế lại chảy tràn về. Đêm đầu mình thức đến sáng, nôn nao quá chừng luôn. Mà đến chừng lớp tan buổi đầu là mình thấm mệt, bắt đầu lên cơn sốt tiếp. Mình lúc đó đã nghĩ tới việc nhắn riêng với chị Tr và em Ân để xin hỗ trợ trong tình huống mình đuối sức. Nhưng mà cái nết lì của mấy em số Bảy đâu có vừa, mình tự nhủ phải ráng lên, nằm lầm bầm đọc kinh, khấn cho con mau khoẻ đặng làm tiếp nhiệm vụ, nếu đây là nhiệm vụ Vũ Trụ giao cho con, chớ cho con bài làm rồi bắt con bệnh thì hỏng fair. Và rồi 4g chiều là khoẻ re, quắn quýt chạy về nhà, rôm rả với hội chị em bạn dì để tiếp sức.
Cái hôm kết thúc buổi học, thấy mọi người bịn rịn, mình động viên phải mạnh mẽ lên, mít ướt làm gì, mạnh mẽ chui vào WC khóc cho đã 🙂
Đối với mình, hợp rồi lại tan là chuyện thường tình, quan trọng là khi tan rồi, chúng ta để lại gì cho nhau. Mình không chắc và cũng không biết rằng, các anh chị trong nhà 24 cảm nhận gì nhưng với mình, những gì mình có thể làm, mình đã làm hết sức trong khả năng hạn hẹp, những gì cần sẻ chia, mỗi ngày tới cơn mắc “viết” là mình rút 1 mét ruột ra trải lòng.
Rồi hỏng biết tự khi nào, sống bằng icon tim, thở bằng icon ❤️ của các anh chị học viên, và vui khi thấy mấy chị em bạn dì phòng Head thả 😀😀 cho mỗi tin mình gửi. Mình hiểu rằng, mình đang trồng yêu thương. Mình hiểu ra rằng, hạnh phúc là khi nhìn thấy nụ cười của người khác.
Và mình tin rằng, những hạt mà chúng mình chung tay gieo hôm nay, sẽ đâm chồi nảy lộc khắp nơi. Mình cũng không mong sẽ ra hoa rực rỡ hay kết trái ngọt ngào từ những hạt hôm nay… vì cho dù chỉ là một cái cây xanh toả bóng mát thôi, cũng đủ rồi.
Gửi niềm thương đến mọi người, gửi luôn cả sự trân quý đến tập thể 102 nhân sự đáng yêu.
Bánh xe chuyển pháp của chị Q từ từ lăn rồi heng... chắc bây giờ người ấy cũng len lén vui."
(Hạnh Uyên)
🌷 "Bữa giờ tham gia dự án ý nghĩa Lớp Học Đặc Biệt giành cho 1000 HV cùng với 102 anh chị em tình nguyện viên và nhà MayQ, em xin chia sẻ những cái “mất mát” không bao giờ trở lại được như xưa của em:
1. Em mất vĩnh viễn cái định nghĩa cũ đi làm TÌNH NGUYỆN. Hồi trước giờ, có thể nhiều người nghĩ làm tình nguyện thì “sao cũng được”, nhưng không nha mọi người, trải nghiệm này giúp em tái định nghĩa việc làm tình nguyện. Em và chị Trang đồng đội phối hợp nhịp nhàng, làm ra ngô ra khoai, làm cũng hết sức hết lòng hết dạ. Và, em tin 25 bạn học viên đã thấy được cái tâm của 2 chị em em.
2. Em mất đi sự xa cách với người lạ mà em vốn dĩ hay có, hoặc phải lâu lắm mới dở đi bức tường chắn của bản thân. Vào dự án này, thời gian không có nhiều, 2 người trưởng nhóm tụi em cần phải là “someone who takes the first step” (người thực hiện những bước đầu tiên) để xích 25 học viên gần lại với nhau hơn cho 1 mục đích chung là giúp các bạn làm quen với chương trình và gặt hái được nhiều lợi lạc mà chương trình mang đến nhất có thể. Thật ra, người lạ cũng chỉ là bạn sắp quen thôi mà, nhỉ!
3. Nói thiệt cái 'tấm lòng mề' của em là em có bị mất năng lượng vào ngày đầu vì chưa quen guồng công việc song song với công việc riêng của bản thân. Đây cũng là phép thử cho em vì cũng trong 1 giai đoạn dài em đã khá bình ổn về năng lượng, và trước dự án này, em vẫn giữ mức năng lượng ấy mà đi vào thì mới phát hiện ra là không đủ và cần sạc gấp, vậy là sáng chủ nhật em theo chân nhà MayQ vô luôn buổi Nuôi Dưỡng Bình An nên bây giờ em mới tràn trề năng lượng viết ra những dòng “khiếu nại” này. 🌝
Lời cuối cùng, cô hay dặn dò học viên trên lớp đây là khoá học quân đội, và với 1 tinh thần quân đội, “noone left behind”, em và chị Trang tự hào vẫn giữ nguyên sỉ số 25 bạn đi tới cuối ạ.
Thương nhà mình"
(Trần Như)
🌷 "Xúc động vì trái tim bao la của chị Quỳnh Hương và team nhà MayQ làm dự án phi lợi nhuận, vì mục đích giúp cho cộng đồng, cho những hoàn cảnh khó khăn, nhất là các hoàn cảnh đang ở khu vực cách ly, để giúp cho mọi người hiểu và tự thân tu tập để năng cao năng lượng bản thân lên. Mình nhớ có câu: "Giúp 1 người còn hơn xây 7 cảnh chùa", trong khi ở đây MayQ team gieo mầm cho cả 1000 học viên, công đức ấy vô lượng như thế nào!!! Nên khi đọc thấy chiêu mộ Tình nguyện viên hỗ trợ thì có chút bối rối vì vừa muốn tham gia để góp 1 phần sức nhỏ bé, nhưng lại ngại bản thân chưa đủ lực, không đủ thời gian xuyên suốt để hỗ trợ học viên…. Thế nhưng, sau khi thấy các Bồ đề quyến thuộc hào hứng đăng ký và chia sẻ từ Thi Ân là sẽ sắp xếp cho mọi người trong và ngoài nước phối hợp nhau thì an tâm đăng ký!!!
Nói đến đây thì cái cảm xúc dạt dào khi mới bắt đầu nhận thông tin từ em Thi Ân triển khai công việc lại xuất hiện…. Một chút lo lắng, xen lẫn hào hứng cùng niềm vui cứ hòa trộn lẫn nhau… Rồi 2 chị em trong team kết nối với nhau trước để tìm hiểu và chia sẻ thời gian, công việc,… Rồi sự vui mừng, phấn khích của học viên khi nhận được thông báo của mình... Cảm giác vui lây với sự mừng vui của học viên ...
Qua công việc này mới thấy rằng, team MayQ chuẩn bị mọi thứ rất chu đáo, có kế hoạch, bài bản, chuyên nghiệp từ từng việc nhỏ lun… Mọi người đã học hỏi được rất nhiều từ việc hỗ trợ cho dự án này. Đúng như những chia sẻ của chị Quỳnh Hương vào buổi họp mặt trước khi khóa học diễn ra. Có dấn thân tham gia vào thì level sẽ tự tăng lên theo qua các công việc hỗ trợ của mình… 🙂 Biết ơn nhà MayQ mình lắm lắm ạ.
Và biết ơn các bạn học viên của group 29 đã đi & đến đích cuối cùng 1 cách đầy đủ lun nà 🙂 🙂 🙂 Mỗi học viên là mỗi hoàn cảnh, nhưng sau những bỡ ngỡ ban đầu đã bắt đầu mở lòng, chia sẻ, và có một số bạn rất chịu khó hỏi bài, chia sẻ kiến thức với nhau trong nhóm, còn nếu học viên nào ngại thì nhắn hỏi riêng… thể hiện tinh thần ham học hỏi và vận dụng kiến thức vừa học được ngay & lun. Cảm giác vui sao mỗi khi nhận được tin nhắn của học viên: "Chị ơi, em chưa rõ chỗ này…"; "Chị ơi, giúp e với…"; "Chị ơi, em chia sẻ cái này với chị nè",… Cứ mỗi tin nhắn chị ơi là tim mình lại rộn ràng, một mầm xanh đang lên dần dần nhú lên rùi nè. Không uổng công sức và kỳ vọng mọi người học nghiêm túc của tụi mình ha 🙂🙂🙂"
(Nhan Thị Kim Ngọc)
🌷 "Đầu tiên là biết ơn, biết ơn vì mình được góp 1 phần sức lực nhỏ xíu trong cái dự án mà "vũ trụ kêu làm" của nhà MayQ, chớ đó giờ em chưa thấy vũ trụ kêu em mần gì hết. Lúc đầu thiệt tình là không dám đăng ký vì giờ giấc "ngược ngạo" hoàn toàn, mà ta nói "mắc nôn" (chắc vũ trụ kêu rồi), chịu không nổi cũng phải lao vào đăng ký.
Vậy đó mà rồi mọi thứ diễn ra nhanh không tưởng, mọi việc cứ trôi đều với sự sắp xếp chuyên nghiệp của team MayQ, với sự hỗ trợ, phối hợp nhiệt tình của bạn sen cùng nhóm bạn Thống Nhất mà mình cũng hoàn thành nhiệm vụ. Mỗi ngày, mỗi ngày cố gắng một chút phá dần tảng băng chìm trong nhóm, tự nói với nhau đây là bài thực hành phụng sự đầu tiên mà vũ trụ giao nè, ráng lên, dùng tình thương mà giải nha, người ta vào lớp 1 năng lượng yếu lắm 😅 Để rồi sau mấy ngày ngắn ngủi với năng lượng tuyệt vời mà chị QH truyền trao, với tình yêu thương và sự kiên trì mà ai cũng tràn ngập năng lượng yêu thương và biết ơn. Hi vọng 1000 chiếc mầm được tuyển chọn lần này sẽ lớn lên chắc khỏe, tiếp tục lan tỏa năng lượng tích cực thiện lành cho xã hội, nghĩ tới cái tương lai đó tự nhiên "nổi da gà".
Kết luận, thương chị QH, thương team MayQ với tâm huyết và nỗ lực quá lớn. Thương cái group Head với 80 bồ đề quyến thuộc, thân thương như quen nhau tự lúc nào, ồn ào náo nhiệt nhưng ai cũng đầy trách nhiệm và yêu thương. Dự án 0 đồng khép lại nhưng chúng mình lời quá trời hen mí bạn, lời kinh nghiệm, lời yêu thương... Gửi niệm lành và yêu thương cho cả nhà mình".
(Nguyễn Ngọc Khánh)
🌷 "Kết thúc chặng thứ 2 trên hành trình phụng sự cùng chị Quỳnh Hương. Bao nhiêu cảm xúc, năng lượng tích cực, biết ơn và yêu thương từ 1000 con người. Họ nhận ra cuộc sống của mình qua nhân số học. Hiểu bản thân mình nhiều hơn qua con số chủ đạo, biểu đồ ngày sinh và các mũi tên tính cách, mỗi chặng đường 9 năm, đỉnh cao cuộc đời với những con số cần làm gì, tránh làm gì. Đó là điều hạnh phúc với mình.
Ngày đầu kết nối các bạn học viên, nhắn tin chúc mừng với năng lượng cao nhất, cũng vô tình bắt sóng được vài chị cũng có sóng cao, truyền lại cho mấy bạn sóng yếu yếu. Rồi các bạn cũng vào hết 2 nhóm. Bắt đầu giới thiệu về nhau, có bạn SCĐ 11, chưa lập gia đình nhưng tự nhận nuôi 1 bé gái nhỏ từ khi còn trong bụng mẹ, có chị chồng ở công ty không về, giận hờn không cho học lớp này, sợ vợ đi tu 😄, có chị thì quá mừng vì tưởng không được đọc vì lúc điền đơn rớt lên rớt xuống 2,3 lần..., cũng có các bạn khá im ắng... Vậy là mình lại có thêm mấy chục bồ đề quyến thuộc.
Tiếc nhất là 1 trường hợp phải out lớp vào buổi cuối, vì bạn thấy không phù hợp với nội dung về năng lượng và thiền, chọn cách không tham gia zoom. Mình có kết nối với bạn ấy nhưng không được. Bạn là cô giáo mầm non, là người sẽ ươm mầm cho thế hệ tương lai, vậy mà không thể đi hết chặng đường trọn vẹn...vừa tưng tức, vừa thương vừa tiếc vì mình chưa giúp được bạn hiểu được giá trị quý giá của năng lượng, nếu mình cố gắng hơn chút nữa chắc bạn đã không phạm nội quy của lớp mà dừng lại.
Rồi chợt nhớ về quá khứ ngày mình cũng "đuối nước trước nghịch cảnh" như một số bạn trong lớp đặc biệt này. Đó là lúc gần tết năm 2020, khi cuộc sống rất nhiều bế tắc, mệt mỏi, mông lung, mỗi đêm cứ thức giấc 2,3h sáng chẳng biết sắp tới phải đi như thế nào. Mình lại tiếp tục tìm kiếm các "phao" tâm linh từ thiền (các tín hiệu mình nhận được, các quyển sách mình đọc đều nhắc đến Thiền.) các video về ý nghĩa cuộc sống và cả những cứu cánh từ các video của chị Quỳnh Hương.
Mình viết vào một cuốn sổ 55x5 lần là "được làm việc cùng chị Quỳnh Hương" với tất cả khát khao, cũng có lúc ego nó cười, mày đúng là vớ vẩn nhỏ à, nhưng mình kệ nó. Vì mình cảm nhận được môi trường làm việc ở MayQ là nơi mình muốn làm, mặc dù ngay thời điểm đó nó thật vớ vẫn thiệt🙂. Vậy mà giờ thì được làm việc chung thật sự, hôm qua khi lớp học kết thúc, ngấm lại các hình ảnh của chị em trong team tình nguyện, chợt phì cười vì: Ủa, Vậy là ước muốn của con thành hiện thực rồi hả Vũ trũ 🤣🤣🤣.
Bạn thấy đấy, khi bạn khát khao gửi vào vũ trụ điều gì đó chính đáng, thì vũ trụ sẽ sắp xếp cho bạn, dĩ nhiên không phải theo cách bạn muốn mà là theo cách vũ trụ thấy tốt nhất cho bạn. Việc của bạn là sống tích cực, đẩy năng lượng lên cao, viết điều biết ơn mỗi ngày, thiền, đọc kinh...khi năng lượng trong bạn chạm đến đúng tần số thì mọi việc sẽ đến. Và đừng cố kiểm soát mọi thứ xảy ra theo ý mình, vì bạn chỉ là người đứng trên mặt đất, làm sao thấy được điều vũ trụ thấy và an bài cho bạn.
Hãy làm phần việc của bạn, phần còn lại để vũ trụ lo 🙏🙏🙏"
(Phượng Hoàng)
🌷 "CHẤT
Bản thân là một người phụ giúp các bạn học viên và giáo vụ nhưng từng học qua các lớp, và đặc biệt là cũng chỉ gần đây chứ không xa, mặc dù em hiểu rõ ngay từ đầu thông điệp về món quà mình dành tặng cho 1000 hạt mầm và mục đích đằng sau đó, và em biết rằng chắc chắn khoá này là ruột gan của nhà mình còn thêm bonus khiến đó trở thành một món quà vô giá chứ không phải là zero giá, mà em vẫn bị ngạc nhiên với khối lượng kiến thức mới mẻ và sâu sắc được truyền tải cho các bạn. Phước phần cho bạn nào được học trọn vẹn. Học một lần, xài một đời, học một người, dùng cho nhiều người.
GIAO DIỆN NGƯỜI DÙNG (UI)
Em nhận thấy rõ ràng sự thay đổi mới mẻ trong thiết kế, trong hình ảnh, các công cụ dùng trong bài giảng và bài post gần đây, nhẹ nhàng hơn, vui tươi hơn, trẻ trung hơn, hiện đại hơn, bắt ý hơn, súc tích hơn, ắt hẳn là có bàn tay nào đó được upskill hay reskill hoặc một bàn tay mới, cho dù là ai thì cũng đang làm rất tốt.
ĐỘI NGŨ VẬN HÀNH
Đằng sau thành công của một người đứng trước công chúng là cả một ekip, đằng sau một người phát ngôn là một guồng máy, và không có dây chuyền nào chạy mà không có các khớp nối mắc xích với nhau. 22 MayQ'er đã tận lực không nghỉ hoàn thành một dự án mà như em Ân nói là làm xong y như nghỉ Tết, rất phục mọi người trong khi vẫn chạy song song các hoạt động khác kín lịch.
TỰ NGUYỆN VIÊN
Em thiệt sự rất thương các anh chị em đã đồng hành cùng các bạn đợt này, bỏ ăn bỏ ngủ, thay đổi lịch sinh hoạt, kế hoạch cá nhân để rồi hoàn thành một trong các sứ mệnh và bài học của mỗi người. Có tiếng gọi thì mình cứ đi thôi, dù cô nói rằng làm tình nguyện là công đức hay phước phần, nhưng chắc hẳn chúng mình đã làm một cách rất vô tư như trẻ thơ.
Để rồi giờ đây ắt hẳn mọi người cũng đồng quan điểm với em là mình cũng đã ôn lại và học thêm rất nhiều điều mới mẻ ở lớp 1ProMax Limited Edition này như một món quà tinh thần nhà MayQ dành cho 80 anh chị em mình.
BIẾN HÌNH
Phần này em dành cho cô Quỳnh vì em rất thương cách cô đi qua 3 ngày, từ ngày đầu bị mệt sang ngày tiếp theo sạc pin cho các bạn rồi sau đó lại nạp thêm tư tưởng cho mọi người mà khiến họ không bị sợ, lại rất gần gũi, rất dễ thương, khóc đó rồi lại cười đó, neo cảm xúc, để không quên mục đích là truyền tải nhiều nhất có thể trong quãng thời gian nhất định cho những hạt mầm được chọn, nhiều đối tượng học viên nhiều lứa tuổi nhiều thành phần.
CÁ NHÂN
Em học được nhiều lắm qua mấy ngày vừa rồi, từ bài giảng, từ 79 anh chị em còn lại, từ 22 MayQ'er, từ học viên, lu bu xong cũng quên tính năm cá nhân, nhờ cô giảng các bạn mà em thấy ừa em cũng vừa qua năm thứ 3 rồi. Hôm trước em có nói vơi các anh chị em trong lớp 4 là em biết ơn cô luôn xuất hiện để em nhận ra những lời nhắc nhở khi cần thiết. Thiệt sự!
Em rất mừng khi những băn khoăn của nhiều bồ đề tìm được hướng giải quyết thông qua dự án lần này. Hôm lớp 3 được dời lịch từ tháng 10 lên sớm hơn vào tháng 7 và 8, em đã nói với các bạn rằng vũ trụ và cô Quỳnh nuôi quân và điều quân hẳn có lý do. Rồi tâm tư làm sao cho những ai trong vùng giãn cách khu cách ly biết tự đọc kinh kệ giúp bản thân mình. Rồi làm sao giúp các em nhỏ. Rồi những ai đang sốt sắng vì mình muốn góp phần giúp đỡ bà con mà chưa làm được nhiều. Thì nhờ dự án này mà mỗi người đều có câu trả lời cho mình rồi. Tín hiệu đi rồi sẽ đến.
Đọc những dòng các bạn học viên bày tỏ trên bài post của cô, thấy thiệt thương, và trân quý.
Biết ơn vũ trụ, Cô Quỳnh, Coach Windie, Coach Diễm Mama, ekip tất cả nhà MayQ, 79 anh chị em và gần 1000 học viên đã cho em những ngày thật ý nghĩa. ❤"
(Duy Ninh)
... Còn nhiều, nhiều lắm những chia sẻ, những dòng cảm nhận sau khóa học mà các anh chị em Tình nguyện viên gửi về cho chúng mình, nhưng trong khuôn khổ của bài viết này, chúng mình xin được trích dẫn ra những dòng cảm xúc "Thay lời muốn nói" nhất cho tất cả heng! Đọc những dòng trên, bạn thấy thương không? Thương quá đi chứ! Biết ơn lắm sự hòa mình một cách trọn vẹn và cống hiến tâm sức thật nhiều của các anh chị những ngày qua. Áp lực, khổ cực, tận lực là thế, nhưng khi xong rồi nhìn lại hành trình đã qua, thấy mình 'lên đô' thật nhiều, và lúc đó cũng là lúc mỗi người đã học được hạnh 'Hiểu và Thương'. Tận sâu đáy lòng, cảm ơn mọi người, vì tất cả!
(06.09.2021 - MayQ Team)
#Lớphọcđặcbiệt
#CănbảnquảntrịcuộcsốngvớiNhânsốhọc
#Viếtrađểnhớ
#Trânquýtấtcảsựđồnghành
canada ca 在 Facebook 的最佳解答
Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” Ngắn | Gào )
Phần 10: “Tại sao tình yêu đến cuối cùng, vẫn luôn phải có ai đó hy sinh bản thân mình vậy?”
Khi chúng ta đắm chìm trong cuộc tình của hiện tại, chúng ta sẽ cảm thấy rằng thời gian mình đang có cho cuộc tình này thật dài.
Ai cũng vậy, lúc đang yêu đều chẳng còn tỉnh táo.
Dù người ngoài có nói thế nào, cũng không tin rằng mình đang lang thang trong cõi mộng.
Tôi đã từng thấy rất nhiều người làm kỷ niệm tình yêu 1 tuần, 2 tuần, 3 tuần, 1 tháng, 2 tháng… Họ hay nói rằng: Không quan trọng ở bên nhau bao lâu? Quan trọng là chọn được đúng người mình muốn gắn bó và xem đó là cả cuộc đời.
Thế rồi, phần lớn trong số đó, đều chia tay cả.
Những cái kỷ niệm yêu nhau vài ngày ấy trong mắt thế gian bỗng trở nên buồn cười biết mấy? Năm dài tháng rộng, chúng ta đều mơ hồ về tương lai. Ai dám chắc ngày mai tình cảm mà ta cho rằng sâu đậm ngày hôm nay sẽ không hề sai khác? Lúc đang yêu thì ai cũng muốn “trọn đời trọn kiếp”… Nhưng đâu dễ dàng có thể “trọn đời trọn kiếp” bên nhau?
Tôi quen biết anh đã được vài năm. Những năm trước đây, nhìn về phía anh với lòng ngưỡng mộ của một đứa trẻ mới bước vào đời. Bằng một cách nào đó, số phận đã kéo tôi vào cuộc tình này. Với tôi là tình cảm thanh xuân đầu đời thuần khiết nhất. Với anh nó là gì, tôi chưa từng muốn hỏi. Tôi đem đoạn thời gian chúng tôi yêu nhau ngắn ngủi, ngơ ngốc đặt cạnh mối tình của anh với Như Hoa. Rồi vô thức đưa tay lên sờ vào bụng mình… Tôi bỗng nhận ra khi Như Hoa mang thai và kết hôn với anh, cô ấy cũng ở tầm tuổi của tôi lúc này, mới ngoài hai mươi tuổi.
Tôi may mắn hơn chị ấy, là Mặt Trời rất chào đón đứa con này. Còn chị ấy, những năm tháng đó, đã sống như thế nào nhỉ? Khi mà bị chính cha đẻ của đứa con trong bụng mình ruồng bỏ? Lần đầu tiên người phụ nữ trong tôi thổn thức, thương cảm với quãng thời gian đau đến cháy lòng ấy của Như Hoa.
Hơn cả cái gọi là “tình địch”, chúng tôi đều là đàn bà và bây giờ, đều là “mẹ”. Nỗi cô đơn dằng xé khi mang thai đầy hờn tủi lại bị người đầu gối tay ấp bên mình hôm nào rũ bỏ. Quả thật chẳng dễ nói thành lời.
Có lẽ những gì Như Hoa đi qua còn nhiều hơn những gì tôi biết. Thế mà chỉ hình dung nhiêu đó thôi, đặt mình vào vị trí ấy đã đủ thấy rất hoang mang. Lờ mờ trong tôi, với sự đồng cảm dành cho Như Hoa của những năm tháng hai mươi đầy non nớt… Tôi cảm giác như mình hiểu được… Đó là sự bất an, hoang mang vô định. Chắc hẳn nó dày xéo và đau đớn lắm.
Sau buổi tối ngày hôm ấy, tôi đã thử, khi que thử thai hiện lên hai vạch đỏ… Mặc dù đã gần như biết trước kết quả, nhưng cả cơ thể tôi vẫn run lên một nỗi sợ hãi như muốn vỡ oà.
Nếu giả dối, tôi có thể chia sẻ rằng đó là cảm giác hạnh phúc khi chắc chắn rằng mình đã mang thai đứa con của người đàn ông mình yêu.
Nhưng nếu thành thật, thì sự run rẩy ấy của tôi, không phải là hạnh phúc.
Nếu thành thật với chính bản thân mình lúc đó, tôi biết rằng mình vẫn có chút mong chờ một kết quả… khác đi. Vẫn hy vọng que thử thai chỉ hiện lên một vạch. Vẫn trông chờ rằng chỉ là do mình quá stress nên bị trễ kinh mà thôi.
Tôi, như đã chia sẻ rất nhiều lần trước đây, chưa từng sẵn sàng để bước vào hôn nhân. Càng chưa từng nghĩ mình sẽ làm mẹ sớm như vậy. Tôi rõ ràng không phải là người con gái nữ chính ngôn tình để có thể nhảy cẫng lên vui mừng vì cái thai ngoài dự kiến. Tôi đã uống thuốc mà. Tại sao? Lẽ nào là số phận?
Nhưng tôi cũng chưa từng có ý định sẽ từ bỏ đứa trẻ này. Chỉ là chút bất an rất thường tình khi cuộc đời mình bỗng nhiên va vào một người rồi đi chệch hoàn toàn quỹ đạo vốn đã định trước.
Yêu một người đậm sâu. Yêu một người hết lòng. Yêu bằng trái tim nóng bỏng. Yêu với thanh xuân nhiệt huyết. Yêu cùng đam mê mãnh liệt…
Tất cả những điều đẹp đẽ đó, đâu cứ phải kết thúc bằng một đám cưới và những đứa trẻ chứ?
Ai cũng có cuộc đời và ước mơ rực rỡ của riêng mình.
Sao người ta không thể cứ yêu nhau và bên nhau thôi? Và cứ mỗi người vẫn có thể vừa yêu vừa theo đuổi hoài bão của riêng mình?
Tại sao tình yêu đến cuối cùng rồi thì vẫn luôn phải có ai đó hy sinh bản thân mình vậy?
Tôi không hiểu.
Nhưng giờ đây, em bé đã ở trong bụng tôi rồi. Dù chưa sẵn sàng, tôi cũng cần phải hiểu rằng điều đó đó đã đến.
Anh rất vui mừng khi nhận tin que thử thai đã hiện lên hai vạch. Thậm chí còn thốt lên: “Tuyệt Vời!”, không quên dặn tôi rằng cần phải đi khám thai để biết em bé đã bao nhiêu tuần tuổi. Anh có vẻ vô cùng vô cùng hạnh phúc vì chuyện này. Niềm hạnh phúc có chút gì đó trẻ thơ, đơn thuần, khác hẳn anh của thường ngày mà tôi từng biết.
Anh còn nói với tôi rằng:
- Có lẽ đến lúc, anh nên gặp bố mẹ em rồi. Em có thể sắp xếp một buổi ăn tối với bố mẹ, để anh có thể chào hỏi hai bác chứ?
Mặt tôi nghệt ra. Mọi thứ diễn tiến quá nhanh và đi quá xa những gì tôi kỳ vọng. Tôi ấp úng:
- Ừm… Để… em nói chuyện với bố mẹ trước… Uhmm… Anh cũng biết hoàn cảnh nhà em mà… Nó… có hơi phức tạp một chút. Vì… bố mẹ em mỗi người ở một nhà…
Anh nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm thông, nhẹ nhàng đáp:
- Ừ babe, anh hiểu mà. Em cứ sắp xếp, báo anh trước một tiếng là được.
Tôi gật đầu. Có lẽ vẻ mặt bần thần của tôi khiến anh chú ý. Anh vuốt tóc tôi rồi khẽ nói:
- Chúng ta đều đã trải qua những chuyện không hoàn hảo. Hãy cho con một gia đình hoàn hảo nhất mà anh và em có thể.
Tôi không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Anh mỉm cười nhìn tôi. Ánh mắt sâu thẳm như đại dương. Như Hoa nói đúng, chỉ cần nhìn sự dịu dàng của anh lúc này… Tôi biết… chắc chắn anh sẽ là một người cha tốt.
Có lẽ rất nhiều người nếu biết tâm trạng tôi vào thời khắc này, đầy hoang mang và rất nhiều gợn sóng, sẽ đặt câu hỏi rằng: “Rốt cục, An Sương, mày có bị điên không?”
Hàng triệu cô gái trên thế gian này chỉ hy vọng có thể hạnh phúc khi người mình yêu ở bên, mong chờ đứa con của cả hai chào đời.
Còn tôi lúc này, chỉ cảm thấy mình như đang lạc vào một giấc mơ vô thực. Không phải là cơn ác mộng, nhưng cũng không cảm giác đây là giấc mơ đẹp. Chỉ có một điều duy nhất bao trùm xung quanh tất cả, đó chính là cảm giác không - chân - thật chút nào.
____________
Tôi hỏi mẹ rằng, liệu tôi có thể ngủ cùng mẹ một đêm không? Có rất nhiều điều tôi muốn tâm sự cùng mẹ. Chuyện này, chỉ có thể hỏi mẹ được thôi. Mẹ không chỉ là mẹ. Bà còn là người bạn lớn nhất cuộc đời tôi. Người duy nhất trên cuộc đời tôi có thể yên tâm chia sẻ mọi điều mà không cần lo lắng về bất kỳ sự phán xét nào.
Mẹ nói tôi qua nhà mẹ đi. Tôi ngạc nhiên hỏi mẹ:
- Còn chú Kiên thì sao? Không phải con sang thì hơi bất tiện?
Mẹ mỉm cười nói mẹ và chú đã chia tay rồi. Tôi không ráng hỏi thêm, vì sợ làm mẹ chạnh lòng. Từ khi bố có vợ và con mới, mẹ đã yêu và chia tay tới hai lần rồi.
Vì mẹ vẫn còn trẻ và đẹp lắm, nên người ngoài nhìn vào thấy mẹ yêu đương thay đổi nhiều lần, đa số đều không thiện cảm. Ở xã hội này, không cần biết bạn sống tốt ra sao, người ta cũng chẳng có thời gian quan tâm cuộc sống của bạn vốn dĩ nhiều mệt mỏi thế nào, họ chỉ nhìn bề ngoài rồi buông lời phán xét cay nghiệt. Đó là thói đời vốn dĩ ta chẳng thể nào thay đổi.
Có rất nhiều tiếng xì xào xung quanh mẹ tôi. Rằng mẹ lẳng lơ nên mới mang thai tôi khi mới mười bảy mười tám tuổi như thế, chứ người bình thường, con gái nhà lành ai lại vậy bao giờ? Rồi lại còn ly dị chồng. Đàn bà đa tình, không an phận như thế, đàn ông nào chịu nổi? Bằng chứng là ly hôn xong cặp hết thằng này thằng nọ. Còn đuổi cả con gái ruột ra riêng ở để có chỗ hú hí với đủ loại nhân tình.
Nhưng tôi nể mẹ lắm. Vì dù đứng trước ngần đó những lời cay nghiệt không đúng về mình, mẹ vẫn bình tĩnh lặng thinh, sống cuộc đời riêng mình chưa bao giờ lên tiếng thanh minh hay giải thích. Dù mẹ có ở bên bao nhiêu người đi chăng nữa, mẹ vẫn luôn nhận được sự tôn trọng từ bố tôi và tất nhiên cả tôi nữa. Mẹ từng nói:
- Không quan trọng người khác nghĩ về mình như thế nào. Quan trọng mình biết mình là ai và mình nghĩ về chính mình ra sao.
Từ lâu tôi đã nhận ra, người phụ nữ mà tôi muốn trở thành, hình mẫu Nữ Cường Nhân mà tôi luôn khát khao đạt được, gần tôi nhất, chính là Mẹ.
Lance Conard đã từng nói một câu mà tôi rất thích, vì nó rất đúng với những gì tôi nhìn thấy ở mẹ của mình: “I can imagine no heroism greater than motherhood”
( Tôi có thể tưởng tượng không có chủ nghĩa anh hùng nào vĩ đại hơn tình mẫu tử )
Tối hôm ấy, tôi nằm ôm mẹ, hai mẹ con thủ thỉ chuyện trò. Tôi thì thầm với mẹ:
- Mẹ ơi, con đã thử rồi, là hai vạch. Con có em bé rồi.
Mẹ đặt tay lên tay tôi đang ôm lấy mẹ, vỗ nhẹ:
- Ừ.
Tôi ngước mắt lên ngạc nhiên nhìn mẹ:
- Sao mẹ lại “Ừ” thôi.
Mẹ mỉm cười:
- Ừ thì mình có em bé thì mình đẻ thôi.
Tôi lại dúi đầu vào trong lòng mẹ, giọng hờn trách:
- Sao mẹ chẳng giống mẹ người ta? Mẹ phải mắng con chứ? Mẹ phải tra hỏi nhiều một chút chứ?!
Mẹ vẫn mỉm cười nhẹ nhàng đáp:
- Con cái có là chuyện tốt mà. Có nhiều người bây giờ muốn có con còn cầu chẳng được. Có gì đâu mà phải tra hỏi nhiều?!
Tôi lại hỏi mẹ:
- Mẹ không hỏi bố đứa trẻ thấy sao? Tương lai con tính thế nào? Mẹ không thắc mắc à?
Mẹ đáp:
- Người ta chỉ thắc mắc chuyện tương lai nếu người ta không có niềm tin vào đối phương và hiện tại. Mẹ tin ở con nên mẹ sẽ ủng hộ con dù con quyết định như thế nào. Bố của đứa trẻ dù có quyết định ra sao, mẹ cũng không cảm thấy là chuyện lớn. Con mang thai cháu của mẹ chứ có phải cậu ta đâu.
Nói rồi mẹ bật cười. Tôi cũng vì tiếng cười hào sảng của mẹ mà cười theo lúc nào không hay.
- Mẹ nói chuyện buồn cười thật đấy. Nói như mẹ thì đàn ông như công cụ … phối giống sinh sản ấy. Có bầu rồi thì đàn ông có cũng được, không có cũng không sao à?
Mẹ lấy tay búng vào trán tôi:
- Con bé này! Linh tinh! Qua miệng cô nói thành kinh quá đấy! Ý mẹ không hẳn là như vậy.
Tôi tủm tỉm:
- Con đùa thôi mà. Có hai mẹ con thôi mà mẹ làm gì mà như thật.
Mẹ nói tiếp:
- Hai người yêu nhau, sẵn sàng ở bên nhau và xây dựng gia đình với những đứa trẻ, là điều may mắn, hạnh phúc nhất. Nhưng nếu một trong hai người chưa sẵn sàng bước lên trạng thái mới của mối quan hệ, thì không nên áp lực phải thế này thế kia để tất cả cùng mệt mỏi.
Tôi đáp lại mẹ:
- Anh Minh muốn gặp bố mẹ. Có lẽ, người chưa sẵn sàng… là con.
Mẹ xoa đầu tôi an ủi:
- Không sao… cậu ấy muốn gặp, thì gặp thôi. Cũng nên chào hỏi nhau một chút, không phải sao?
Tôi ôm lấy mẹ thật chặt:
- Nhưng… mẹ ơi… con chưa muốn lấy chồng đâu. Con không muốn cưới chạy bầu… Con… có thể cứ yêu và sinh con thôi được không?
Mẹ từ tốn đáp lại câu hỏi của tôi:
- Bất cứ điều gì con muốn, mẹ sẽ luôn ủng hộ.
Tôi hỏi mẹ:
- Mẹ không sợ người ta sẽ đàm tiếu sao?
Mẹ đáp:
- Mẹ chỉ sợ con gái mẹ buồn. Miệng mồm thiên hạ mẹ không quản họ, mẹ cũng không muốn con gái mẹ phải sống theo nguyện vọng của thiên hạ, để vui lòng đám người xa lạ ngoài kia. Mẹ chỉ lo lắng con còn trẻ, không chịu nổi áp lực. Chứ mẹ tầm này rồi, sóng gió nào không từng trải qua. Sao có thể vì dăm ba lời nói của người dưng mà lại khiến con cái mình khổ sở?
Nghe những lời mẹ nói, bỗng dưng tôi rơi nước mắt. Cứ thút thít nằm trong vòng tay mẹ như đứa trẻ dại khờ. Con có lớn khôn, trưởng thành thế nào, bước ra đời có ra sao, trở về nhà vẫn là con của mẹ. Biết bao nhiêu cô gái muốn khoác lên mình bộ áo cưới. Mọi người đều mặc định, là phụ nữ sẽ thích kết hôn và phải kết hôn. Tôi nằm trong số ít còn lại, bản thân chưa từng muốn phải làm những việc mình chưa sẵn sàng. Thực ra, anh chưa từng đề cập với tôi chuyện hôn nhân. Nhưng tôi cũng luôn cảm giác, anh không sẵn sàng cho một đám cưới. Anh chỉ sẵn sàng để làm cha thôi - có lẽ đây là điều mà anh đã luôn chờ đợi.
Tôi không muốn trở thành người phụ nữ đem cái thai ra để trói buộc một người đàn ông. Em bé của tôi cũng không đáng phải trở thành công cụ hay lý do cho một đám cưới đến sớm hơn dự định. Tôi không chối bỏ hôn nhân, tôi chỉ là muốn nó đến khi tất cả những người trong cuộc đã thực sự sẵn sàng thôi.
Tôi hỏi mẹ:
- Ngày đó mẹ cưới bố, là vì có bầu con hả mẹ?
Mẹ tôi lắc đầu:
- Hồi đó bố mẹ còn nhỏ quá, chẳng suy nghĩ gì nhiều cả. Bố mẹ yêu nhau lúc cả hai còn là trẻ con. Rồi mẹ có con, bố mẹ về sống với nhau lúc đó tốt nghiệp cấp ba. Sinh con ra mới đi đăng ký kết hôn để làm giấy khai sinh cho con. Có đám cưới gì đâu. Sau này, cuộc sống vất vả quá, cũng quên mất là mình chưa cưới. Tới lúc ổn định rồi lại mỗi người một ngả…
Những lời mẹ nói, sao nhẹ nhàng nhưng chứa chan niềm chua xót vậy. Tôi nhìn mẹ. Bất giác thở dài. Mẹ lấy tay xoa lưng tôi nhưng cách bà vẫn thường làm lúc tôi còn nhỏ.
- Mẹ yêu bố lắm đúng không? - Tôi hỏi mẹ.
Mẹ khẽ gật đầu.
- Đến bây giờ mẹ vẫn còn yêu bố sao?
Mẹ vẫn gật đầu thật khẽ. Câu hỏi này tôi đã hỏi mẹ nhiều lần. Lòng mình còn yêu một người đậm sâu, đến với người sau, đâu thể nào trọn vẹn. Nhưng mẹ đã buông tay để bố đi, vì lựa chọn của bố khi ấy. Và vì mẹ không nhẫn tâm, tranh giành một người đàn ông với một đứa trẻ cần có cha những năm tháng trưởng thành.
Mẹ từng nói với tôi rằng, tình yêu không có nghĩa là ta sở hữu ai đó. Mà là trân trọng những phút giây đã từng bên họ và bao dung cho tất cả những lỗi lầm. Tình yêu của mẹ chính là cái buông tay thật khẽ để người mình yêu được sống cuộc đời mà họ mong muốn, cho dù nhận lại trong mẹ là một trái tim tổn thương.
Con người không phải là bộ quần áo mặc khi mới, giặt khi bẩn và bỏ đi khi cũ kỹ. Chúng ta không thể mãi mãi trẻ trung, đẹp đẽ như món đồ mới mua. Những tổn thương gây nên cho nhau cũng chẳng giống như vết dơ trên quần áo, có thể giặt tẩy để xoá mờ. Và chúng ta cũng không lặng thinh như đồ vật, chờ ngày mòn cũ thì lặng lẽ đem bỏ…
Tất cả những gì chúng ta từng có, từng trải qua đều hằn sâu trong ký ức.
Thế nên, mẹ đã luôn nhắc nhở tôi rằng: Điều quan trọng nhất chính là cách ta cư xử với nhau như thế nào. Tình yêu không thể chỉ nói yêu là đủ. Những gì ta làm sẽ thay lời ta nói, rằng tình cảm ta có… đậm sâu đến nhường nào.
Bỗng mẹ nói với tôi:
- Thời gian của mỗi người đều có hạn. Mẹ không muốn sau này con phải hối hận vì quyết định của bản thân ngày hôm nay. Sương à, bất cứ chuyện gì, hãy cứ thật chậm rãi thôi. Đừng ép mình vội vã quá! Có mẹ ở bên con rồi.
Tôi lại siết chặt vòng tay ôm lấy mẹ. Lặng yên nghe mẹ vỗ về.
Năm đó vì sinh tôi, bố mẹ đều không học tiếp lên đại học. Mặc dù khi đó, bố từng là học sinh rất xuất sắc với rất nhiều kỳ vọng của nhà trường. Thế mà học xong cấp ba, lại thành có vợ có con, phải làm công việc cực nhọc để kiếm sống. Mẹ luôn cảm thấy, những vướng bận năm đó đã lấy đi tiền đồ và thanh xuân của bố… Nhưng có khi nào mẹ cảm thấy tủi thân… vì thanh xuân của mẹ, cũng đã trôi nhanh, không gì lấy lại không?
Ngoài bốn mươi tuổi, mẹ vẫn cô đơn, không có cho mình một cuộc tình trọn vẹn. Nhưng lại luôn mong bố tôi hạnh phúc, dù có thế nào?
Người phụ nữ có thể khắc ghi bóng hình người đàn ông họ yêu xuyên suốt cả cuộc đời, cho dù trải qua nhiều nỗi đau và cả sự bội bạc như thế sao?
Mẹ chỉ nhớ rằng bố đã từng cố gắng vì gia đình chúng tôi, yêu thương, chăm sóc mẹ con tôi ra sao?! Mẹ nhớ mãi hình ảnh bố vất vả năm nào vì miếng cơm manh áo cho tổ ấm ba người… Vì những năm tháng khó khăn và hạnh phúc từng có… Sau này bố có sai với mẹ, mẹ cũng quên hết rồi, mẹ chẳng để tâm nữa.
Mẹ - thật kỳ lạ.
Người phụ nữ chỉ nhớ niềm vui, còn nỗi buồn thì đem đi … bỏ hết.
Bất chợt,
Tôi vô thức nhớ tới Như Hoa.
Chị ấy từng nói: “Minh là người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời chị.”
Và cũng như mẹ tôi, điều duy nhất chị ấy mong muốn là nhìn thấy anh hạnh phúc.
Tôi giật mình khi trong câu chuyện tình cảm của mình, tôi không phải là người giống mẹ. Mà Như Hoa mới giống mẹ tôi. Lựa chọn buông tay - giờ đây, lại chính là chị ấy.
Mẹ bỗng ngập ngừng rồi nói với tôi:
- Sương này, bài học khó nhất cuộc đời là nắm và buông. Đôi khi con người ta cần học cách dũng cảm nắm tay đối phương, cùng đi chung con đường còn nhiều hoang mang phía trước. Có lúc, vẫn là bài học dũng cảm ấy, nhưng lại là dũng cảm buông tay - dũng cảm từ bỏ những gì không thực sự thuộc về mình. Đừng nắm tay sai người và buông tay nhầm thời điểm con nhé.
Giọng mẹ nhẹ nhàng đưa tôi vào giấc ngủ say. Lúc ấy mơ màng, tôi chỉ đáp lại mẹ: “Vâng.”
____________
Sáng hôm sau, tôi bất ngờ khi anh gọi, rồi tự lái xe qua nhà mẹ để đón tôi. Vừa gặp anh đã nở nụ cười ấm áp, khiến trái tim tôi trở nên mềm nhũn:
- Tối qua em với mẹ tâm sự nhiều không?
Tôi vui vẻ nói với anh:
- Hai mẹ con trò chuyện tới hai giờ sáng. Em thiếp đi lúc nào không biết nữa.
Anh nhăn mặt:
- Bây giờ em đang mang thai, phải chú ý giờ giấc ngủ sớm mới tốt cho hai mẹ con.
Một tay anh cầm vô lăng lái xe, một tay đặt nhẹ lên bụng tôi.
Tôi mỉm cười cảm thấy hạnh phúc trước sự ân cần này của anh. Anh nói:
- Anh đặt hẹn bác sĩ rồi. Chiều mai, anh sẽ đưa em đi khám thai. Không biết con được bao nhiêu tuần rồi.
Tôi ngạc nhiên trước sự chu đáo của anh. Anh nói tiếp:
- Tầm 4-5 tháng, chắc em phải xin nghỉ làm tạm thời. Anh sẽ sắp xếp với phòng nhân sự cho một lý do phù hợp.
Tôi ngỡ ngàng. Anh lấy một chiếc chìa khoá xe ô tô đặt vào tay tôi:
- Anh đã mua xe cho hai mẹ con rồi. Anh thấy một chiếc Mini Cooper hợp với em nhưng mà em không biết lái xe. Đi mini cooper mà dùng tài xế thì không hợp lý. Nên em dùng tạm chiếc Merc C250 bày đi. Anh tìm tài xế để đưa em đi làm hàng ngày.
Tôi chau mày. Đoạn sắp xếp này của anh, tôi có chút không hài lòng:
- Một phó phòng lương tháng hai mươi triệu, đi làm chưa lâu, lấy đâu ra tiền mua xe hơi? Tự dưng em có xe hơi đưa đón. Có phải là hơi khoa trương không? Em có thể đi taxi được mà.
Anh nheo mắt quay sang nhìn tôi, rồi lại chăm chú lái xe. Im lặng hồi lâu, bất ngờ anh nói:
- Được rồi, cứ theo ý em. Hai mẹ con an toàn là được. Xe này để sau đi. Em cứ giữ lấy.
Tôi lại tiếp tục hỏi anh:
- Nếu em nghỉ làm… thì có ảnh hưởng tới công việc không? Sau này em sẽ quay trở lại như thế nào?
Anh đưa một tay ra nắm lấy tay tôi:
- Để anh sắp xếp. Tạm thời, chuyện chúng mình, báo với hai bên gia đình trước. Những thứ khác không quan trọng, sắp xếp sau.
Tôi mở to mắt nhìn anh:
- Báo với hai bên gia đình?
Anh dừng xe vào bên đường. Nghiêm túc quay sang phía tôi, hai tay nắm chặt tay tôi, ấm áp nói:
- Hãy cố gắng cùng anh. Anh sẽ gặp bố mẹ em. Em sẽ gặp bố mẹ anh. Có chuyện này anh muốn em biết: Bố mẹ anh là một cửa ải không dễ dàng. Em đừng buồn. Phải hết sức bình tĩnh. Anh biết là thiệt thòi cho em. Nhưng có lẽ chúng ta cần chút thời gian sắp xếp với gia đình, trước khi có những quyết định quan trọng hơn.
Hai mươi ba tuổi, một số bạn bè tôi đã lấy chồng và sinh con. Rất tiếc, tôi không phải là một trong số họ. Chuyện chồng con và phải đối mặt với gia đình đối phương với quá nhiều áp lực là điều tôi chưa từng nghĩ tới. Với tất cả những chuyện này, tôi vốn chưa có sự trù bị, anh thì dồn dập sắp xếp hết mọi thứ, khiến cho tôi, không thể không cảm thấy hoang mang.
Khi anh vẫn đang chăm chú nhìn và chờ đợi phản ứng từ tôi, thì điện thoại anh rung lên. Anh buông tay tôi, nghe điện thoại. Đầu dây bên kia nói gì đó, mặt anh bỗng tối sầm lại. Nhanh chóng cúp máy, anh lái xe thẳng tới công ty. Tôi vội vã hỏi:
- Có chuyện gì gấp vậy anh?
Anh không nhìn tôi, chỉ đáp:
- Chủ tịch đang bị triệu tập để điều tra. Mới có lệnh triệu tập tức thì.
Thông tin này khiến tôi vô cùng bất ngờ. Đây chắc chắn là thông tin chấn động trong giới đầu tư thời điểm ấy.
Tới công ty, anh lập tức tham gia cuộc họp gấp cùng Ban Quản Trị. Cả công ty tôi náo loạn vì việc cảnh sát ập tới phòng chủ tịch với lệnh khám xét và thu giữ nhiều tài liệu. Rất nhiều nhân viên các phòng ban cũng được yêu cầu phối hợp với cơ quan điều tra.
Giữa khung cảnh tán loạn của mọi thứ xung quanh, tôi đưa mắt khắp nơi tìm bóng dáng của Quang nhưng không thấy. Tôi nhắn tin cho cậu ấy: “Em ở đâu?”
Ngay lập tức, Quang nhắn tin trả lời tôi: “Sân thượng”
Tôi chạy ra thang máy để lên sân thượng vì lo lắng cho Quang.
Khi cửa thang máy mở ra, tôi bất ngờ khi nhìn thấy: Như Hoa?
Tại sao chị ấy ở đây lúc này?
Như Hoa mỉm cười, gật đầu chào tôi. Chị ấy trông vẫn bình tĩnh và nhẹ nhàng như chị ấy vẫn thường hay thế. Nhưng bước chân lần này có vẻ vội vã hơn mọi khi, chị ấy hình như… đang đi về phía phòng của anh…
Vẫn là cảm giác bất an của tôi mỗi lần nhìn thấy Như Hoa thoáng qua cuộc đời. Chị ấy đến đây làm gì?
( Còn nữa )
___________
*Ngoại Truyện 2: Phía sau người đàn ông ấy.
Minh mệt mỏi thở dài nhìn qua cửa sổ. Khung cảnh thành phố về đêm nhìn từ phòng làm việc của anh hiện lên thật rực rỡ. Nhưng trong lòng anh lại đầy rẫy những muộn phiền. Anh đã cố gắng rất nhiều cho cuộc hôn nhân này. Tình cảm anh dành cho vợ, lẽ nào cô ấy không nhận thấy? Anh từng hứa sẽ chăm lo cho mẹ con cô, suốt ngần ấy năm, chưa một lần anh sai khác với lời hứa ấy. Cũng chưa từng làm gì có lỗi với cô. Cho dù mọi cám dỗ vây quanh anh, phụ nữ đẹp xung quanh anh, chưa bao giờ thiếu.
Nhưng vì sao, Như Hoa lúc nào cũng vậy? Cô ấy luôn có dáng vẻ trầm tư của một người phụ nữ không hạnh phúc?
Họ đã nói về vấn đề này nhiều lần và đây là lần thứ bao nhiêu, anh không còn nhớ nữa… Về việc sinh con. Anh không thể đem tính mạng người phụ nữ anh yêu thương ra cho tử thần trêu đùa, tin vào sự hên xui của số phận được. Tại sao Như Hoa vẫn cứ không hiểu lòng anh? Anh yêu cô và với anh Lucas, Lucy chính là con của anh. Cái cách mà cô nỗ lực muốn sinh con cho anh… Chẳng khác nào cào sâu nỗi đau mà anh đã giấu, cứ như muốn nhắc anh phải nhớ: Chúng không phải là con anh.
Anh không bao giờ quên ngày Như Hoa sinh cặp sinh đôi. Suốt mười tiếng đồng hồ anh đứng lên ngồi xuống không biết bao lần ở ngoài phòng chờ ca sinh mổ. Khi Như Hoa bị băng huyết vào phòng sịn, gương mặt xinh đẹp của cô gần như trở nên trắng bệch, vô cùng đau đớn. Hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi mắt đượm buồn làm anh rung động ấy… Cô ấy nghẹn ngào nói: “Hãy cứu con em. Con em…”
Ngày hôm ấy, chứng kiến Như Hoa dành giật sự sống với tử thần… Anh mới hiểu ra rằng, làm phụ nữ thật vất vả biết mấy.
Bố mẹ anh cũng cùng anh chờ đợi cặp sinh đôi, mọi người đều thấp thỏm lo lắng cho ba mẹ con.
May mắn thay, mọi thứ đã vẹn tròn. Chỉ có điều những khoảng khắc đau đớn mà Như Hoa trải qua mãi mãi trở thành nỗi ám ảnh sâu trong lòng anh.
Vì mang thai cặp sinh đôi và trải qua một ca sinh khó. Màng tử cung của Như Hoa đã trở nên rất mỏng manh, yếu đuối. Việc tiếp tục mang thai gây nguy hiểm rất lớn đến tính mạng cô ấy. Vậy nên, anh đã quyết định ở bên cô, coi con cô là con của anh cho dù họ không cùng huyết thống.
Nhưng Như Hoa không muốn như thế. Bằng một cách nào đó, cô luôn trăn trở việc phải sinh con cho anh bằng được. Khi Lucas và Lucy được 5 tuổi, cô đã mang thai và sẩy ở tháng thứ ba. Vì việc này, Như Hoa rất đau khổ. Nhưng người dằn vặt hơn cả lại chính là Minh.
Anh đâu lấy cô về để … đẻ. Anh lấy cô vì anh thực sự yêu cô và điều anh mong muốn ở cô, hơn cả những đứa trẻ của hai người họ, chính là cô thực sự cũng yêu anh như vậy.
Họ ở bên nhau ngần đó năm, điều khiến anh yêu cô nhất cũng là điều khiến anh… ghét cô nhất. Đó chính là cảm giác, anh chưa bao giờ hiểu được rõ người phụ nữ này.
——————-
Như Hoa hiểu gia đình chồng, bố mẹ chồng đều là những người truyền thống. Minh còn có một chị gái. Xét cho cùng, anh chính là con độc đích trong nhà. Với gia đình truyền thống như vậy, bố chồng cô rất kỳ vọng vào cháu đích tôn. Ông bà rất thương ba mẹ con cô. Và luôn coi Lucas là cháu đích tôn của mình.
Giữa tình cảm của tất cả những con người đã cưu mang ba mẹ con cô trong nhiều năm như vậy, cô sống dối lừa họ như thế… Là điều lương tâm cô không cho phép. Không thể cho phép.
Ngay cả khi anh có con Lucas và Lucy như ruột thịt của mình, thì sự thật, hai đứa trẻ cũng không phải huyết thống họ Nguyễn. Sao có thể lừa dối cả một dòng họ mãi như thế. Dù cho sự việc này một đời một kiếp không thể nào bại lộ. Nhưng lương tâm của Như Hoa cũng không cho phép. Cô luôn sống trong sự áy náy và bất an…
Người ta chỉ buồn vì người quá tốt với mình.
Người càng tốt với ta, ta càng không muốn phụ lòng, càng mong đền đáp.
Thà gia đình anh ghét bỏ cô, anh đối xử tệ với cô, có khi Như Hoa còn cảm thấy thanh thản hơn thế này.
Sau lần cô bị sẩy thai ấy, đã nhiều lần cô nhắc lại với anh chuyện con cái. Nhưng anh đều gạt bỏ. Dần dần, hai người thậm chí sống như ly thân vì anh tránh nói chuyện mang thai.
Một lần, Như Hoa đề cập với anh chuyện nhờ người mang thai hộ. Anh trầm ngâm một lúc, rồi nói, để anh suy nghĩ thêm.
Cũng chính trong lần ấy, Như Hoa nhận ra, thực sự không phải như những gì anh nói, anh vẫn mong có con… Chỉ là anh không nỡ nhìn thấy cô đau đớn thêm mà thôi…
Nhưng ngay cả việc mang thai hộ, cũng không dễ dàng như cô nghĩ. Mọi thứ đều trở nên rối ren… Như Hoa cảm thấy mệt mỏi khi mình bỗng dưng trở thành gánh nặng về cả tinh thần lẫn cản trở cuộc đời anh.
Nhìn hai con ngày một lớn khôn, bất giác trong cô nhen nhóm suy nghĩ muốn nói ra sự thật. Cô không muốn giấu giếm như thế này mãi. Vào thời điểm ấy, cô không thể nói với anh tất cả những việc chợt đến, khiến cô lo lắng được.
“Mình là gánh nặng đã đủ lâu rồi.” - Như Hoa thầm nghĩ.
Một ngày, cô nói với anh:
- Mình tạm chia tay nhau đi. Em cần thời gian
Anh sững người nhìn cô. Ánh mắt anh biểu thị sự phẫn nộ. Nhưng anh im lặng không nói gì.
Chuyện chia tay, không thể đem ra để đùa được.
Sau rất nhiều ngày im lặng, anh cầm đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị.
- Anh sẽ ký, nhưng không phải lúc này. Lucas và Lucy mãi mãi là con anh. Em không thể mang hai đứa đi đâu cả. Đây vẫn là nhà của mẹ con em. Nếu em muốn anh đi, anh sẽ đi.
Vậy mà… có lẽ bằng một cách nào đó, Như Hoa và hai con vẫn lặng lẽ rời xa khỏi cuộc đời anh. Vì sao cô ấy quyết định như thế?
Lý do có là gì đi chăng nữa…
Anh cũng không tha thứ cho cô được. Anh đã níu kéo, đã mong muốn giữ ba mẹ con lại bên mình. Nhưng cô vẫn chọn cách đem những đứa trẻ rời xa anh, sau tất cả.
Anh cảm thấy mình bị bỏ lại một mình trong ngôi nhà rộng lớn này.
Từng mảng ký ức đẹp đẽ gia đình họ từng có, anh vẫn luôn lưu giữ trọn vẹn. Mỗi lần đi làm về, anh đều vào phòng hai con, ngồi trong đó một lúc lâu rất lâu…
Lặng lẽ chôn dấu nỗi đau của mình đằng sau vẻ ngoài của người đàn ông mạnh mẽ.
“Anh đã làm tất cả vì em, tại sao em vẫn đem các con rời xa anh?”
“Em sẽ nói với anh. Nhưng không phải bây giờ. Mình bình thường như bạn bè được không? Để hai đứa nhỏ không cảm thấy quá khác lạ!”
“Nếu em không muốn các con tổn thương, sao em lại làm như vậy? Em không thấy điều em nói với việc em làm mâu thuẫn hay sao?”
“Em xin anh.”
“Được, tuỳ ý em.”
“Vậy mình vẫn sẽ là bạn, đúng không!”
“Anh không muốn nói nữa. Tuỳ ý em.”
“Anh đừng như thế!”
“Thôi, mình không phải trẻ con nữa. Không cần nói mãi một chuyện đã quyết định rồi. Anh nói tuỳ ý em, thì sau này cứ tuỳ ý em.”
“Em xin lỗi.”
“Chỉ cần em hứa một việc!”
“Bất cứ việc gì!”
“Lucas và Lucy là con của anh. Vậy thôi! Bố mẹ anh già rồi. Có những chuyện họ không cần biết. Nếu biết, sẽ không chịu nổi.”
“Vâng.”
Trong lòng anh, cô đã chạm đến giới hạn cuối cùng của anh rồi. Dù rất yêu cô, nhưng anh có lẽ chẳng thể nào tha thứ được. Có một chút gì đó, không thể nói là “hận”, nhưng nó rất “đau”… Người phụ nữ mà mình yêu thương nhất, đã tự tay phá vỡ những gì mình trân trọng nhất.
__________
Như Hoa không muốn ra đi.
Nhưng đến một ngày, số phận buộc cô phải rời xa anh, vì anh.
Cô không thể để anh phải chống đỡ cuộc đời cô mãi.
Trong lòng Như Hoa, vẫn có những bí mật chưa thể nói. Cô chấp nhận để anh trách hận cô. Chỉ cần cuộc đời anh sau này, sẽ chẳng phải vì cô mà liên luỵ.
Đau một lần, một lần rồi thôi.
Có thật sẽ thôi được không?
_________
*LTG:
Chà!!! Mọi người đã phải đợi 5 ngày cho phần 10. Đối với truyện mạng thì như thế hơi lâu nhỉ? Nhưng có lẽ là khoảng thời gian đủ để chúng ta chiêm nghiệm một chút trước khi bước tiếp đoạn tình cảm này của các nhân vật.
Con người với rất nhiều mâu thuẫn nội tại. Ai cũng có câu chuyện của riêng mình.
Về phần cá nhân tác giả, mình hy vọng mỗi độc giả luôn tìm thấy bóng dáng câu chuyện của bản thân qua từng nhân vật.
Một chút gì đó xa lạ nhưng rất thân quen.
Hỉ - nộ - ái - ố nhân gian, là điều chúng ta dù muốn hay không sẽ vẫn luôn phải đối mặt đầy thấm thía trong cuộc đời.
Mong các bạn luôn hạnh phúc với sự lựa chọn của bản thân.
Cám ơn vì đã đọc truyện! Hãy tiếp tục theo dõi các phần sau nhé?!
Vì sao Như Hoa đem hai con sang Canada và vì sao cô ấy trở về? Sương sẽ đi tiếp những ngày tới như thế nào?
Hãy chờ đợi nhé! ❣️❤️
canada ca 在 Hà Thế Dũng Music Youtube 的最佳貼文
Phiến đá sầu: Ns Diệu Hương
- Nguồn video: https://youtu.be/yhXzCMIcjX8
#hathedung #phiendasau
--Kênh YouTube chính thức của ca sỹ - nhạc sỹ, GV Thanh nhạc Hà Thế Dũng.
--Subscribe - Đăng ký kênh để nhận thêm những video mới nhất về sản phẩm âm nhạc, những bài giảng Thanh nhạc và những bài cover hay nhất của Hà Thế Dũng nhé!
— Link đăng ký Khoá học Thanh Nhạc online 16 buổi đặc biệt cùng GV Hà Thế Dũng: https://www.facebook.com/groups/320256159166143/
—————————————————
— Các vấn đề bản quyền, đăng ký học thanh nhạc và công việc xin vui lòng liên hệ qua:
— Mail: hathedung0307@gmail.com
— Phone, Facetime, Zalo: 090 6769851
— Facebook: Hà Thế Dũng (https://www.facebook.com/profile.php?id=100003004377818)
——————————————————
Theo dõi Hà Thế Dũng qua:
⁃ Facebook cá nhân : https://www.facebook.com/profile.php?id=100003004377818
⁃ FanPage: https://www.facebook.com/H%C3%A0-Th%E1%BA%BF-D%C5%A9ng-104337911081988/
— Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
————————————————————-
— Hà Thế Dũng là GV hiện đã và đang đồng hành hỗ trợ chuyên môn thanh nhạc (Vocal coach) cùng các ca sĩ:
Đàm Vĩnh Hưng, Mỹ Ngọc (Quán quân Duyên Dáng Bolero 2018), Bích Ly (Á quân Duyên Dáng Bolero 2018), Trương Bảo Như (Á quân Duyên Dáng Bolero 2019), Như Ý (Quán quân Solo cùng Bolero 2018), Thanh Tùng (Á quân Solo cùng Bolero 2019), Phan Anh Quân (Á quân Solo Bolero 2019), Mỹ Hảo (Quán quân SAO TÌM SAO HTV 2020), Ý Linh Bolero, Ca sĩ N Ly, Huỳnh Gia Đạt, diễn viên Thanh Thức, CS- DV Phương Trinh Jolie, Ngọc Huyền (Én Bạc chuông vàng vọng cổ), Sella Trương (Hoa hậu điện ảnh 2016, DV), Ngô Mỹ Hải (Á khôi Hoa khôi Du lịch 2020), Trương Quân Bảo, Xeri Trần, Ngọc Diệu Bolero, Lưu Trúc Ly Bolero, Thiên Hương, Đan Chi, Ái Ni (Hà Lan), Vũ Anh Thư (Pháp), Aaron Le (Đức), Triệu Thy Ân (Đức), Thu Trang (Đan Mạch), Hồ Thiên - Tùng Anh, Lê Thu Uyên, Bé Thiên Nga (The Voice Kids), Ngọc Thanh Châu, Nguyễn Hồ (Úc), Hoàng Yến, Thi Phượng, Mộc Lan, Ngọc Thuý (Nhóm Nhật Nguyệt), Vũ Thanh Huyền, Nguyễn Thiên Phú, Nguyễn Minh Nhật (The Voice), Lâm Hoàng Nghĩa, Dạ Thảo My, Cao Hoàng Nghi, người mẫu Nam Anh, Xuân Trang, Phạm Quỳnh Như, Mai Thiên Trang, Hà Phương Linh, Vũ Duy Linh, Đam San, Sunny Đan Ngọc...Và hơn 100 các anh chị, các bạn yêu thích ca hát trong nước và trên thế giới học online trực tuyến (Pháp, Đức, Hà Lan, Hungary, Đan Mạch, Ba Lan, Thuỵ Điển, Mỹ, Canada, Úc, New Zealand, Nhật Bản, Đài Loan).
————————————————————-
••• Cùng cảm nhận Hà Thế Dũng qua:
⁃ Album Khúc Tình Xuyên Thời Gian: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYYsyUy7bbo1UmbPfgtXRPy
⁃ Album Khúc Tình Xuyên Thời Gian 2: https://youtu.be/wTB0c_EFQDY
⁃ Tổng hợp Sản Phẩm âm nhạc Hà Thế Dũng: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbNq_tREKTDnDp1idb55P9x
⁃ Những sác tác của Hà Thế Dũng: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNaOxX8yPvVYW_oEo2vrcIaR
⁃ Những bài giảng thanh nhạc (hát): https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYl6aYyRSIKY5Fl7DHgufVA
⁃ Những bản hát live: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbuAPg2_wl-bKGagPJIUPLF
⁃ Những bản karaoke: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbxSi9gHFzvhSGZbhdnOIA0
⁃ Video diễn show: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYIu9e-XJVkLHMJ-cpzotQV
⁃ ———————————————
• Nghe và tải Mp3 về máy trên các trang nhạc số Zing mp3; nhaccuatui.com; nhac.vn; keeng.vn...và các app nhạc quốc tế: Spotifi; Itunes; Apple music.
canada ca 在 Hà Thế Dũng Music Youtube 的精選貼文
Câu đợi câu chờ: Ns Ngọc Thịnh
#hathedung #caudoicaucho
--Kênh YouTube chính thức của ca sỹ - nhạc sỹ, GV Thanh nhạc Hà Thế Dũng.
--Subscribe - Đăng ký kênh để nhận thêm những video mới nhất về sản phẩm âm nhạc, những bài giảng Thanh nhạc và những bài cover hay nhất của Hà Thế Dũng nhé!
— Link đăng ký Khoá học Thanh Nhạc online 16 buổi đặc biệt cùng GV Hà Thế Dũng: https://www.facebook.com/groups/320256159166143/
—————————————————
— Các vấn đề bản quyền, đăng ký học thanh nhạc và công việc xin vui lòng liên hệ qua:
— Mail: hathedung0307@gmail.com
— Phone, Facetime, Zalo: 090 6769851
— Facebook: Hà Thế Dũng (https://www.facebook.com/profile.php?id=100003004377818)
——————————————————
Theo dõi Hà Thế Dũng qua:
⁃ Facebook cá nhân : https://www.facebook.com/profile.php?id=100003004377818
⁃ FanPage: https://www.facebook.com/H%C3%A0-Th%E1%BA%BF-D%C5%A9ng-104337911081988/
— Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
————————————————————-
— Hà Thế Dũng là GV hiện đã và đang đồng hành hỗ trợ chuyên môn thanh nhạc (Vocal coach) cùng các ca sĩ:
Đàm Vĩnh Hưng, Mỹ Ngọc (Quán quân Duyên Dáng Bolero 2018), Bích Ly (Á quân Duyên Dáng Bolero 2018), Trương Bảo Như (Á quân Duyên Dáng Bolero 2019), Như Ý (Quán quân Solo cùng Bolero 2018), Thanh Tùng (Á quân Solo cùng Bolero 2019), Phan Anh Quân (Á quân Solo Bolero 2019), Mỹ Hảo (Quán quân SAO TÌM SAO HTV 2020), Ý Linh Bolero, Ca sĩ N Ly, Huỳnh Gia Đạt, diễn viên Thanh Thức, CS- DV Phương Trinh Jolie, Ngọc Huyền (Én Bạc chuông vàng vọng cổ), Sella Trương (Hoa hậu điện ảnh 2016, DV), Ngô Mỹ Hải (Á khôi Hoa khôi Du lịch 2020), Trương Quân Bảo, Xeri Trần, Ngọc Diệu Bolero, Lưu Trúc Ly Bolero, Thiên Hương, Đan Chi, Ái Ni (Hà Lan), Vũ Anh Thư (Pháp), Aaron Le (Đức), Triệu Thy Ân (Đức), Thu Trang (Đan Mạch), Hồ Thiên - Tùng Anh, Lê Thu Uyên, Bé Thiên Nga (The Voice Kids), Ngọc Thanh Châu, Nguyễn Hồ (Úc), Hoàng Yến, Thi Phượng, Mộc Lan, Ngọc Thuý (Nhóm Nhật Nguyệt), Vũ Thanh Huyền, Nguyễn Thiên Phú, Nguyễn Minh Nhật (The Voice), Lâm Hoàng Nghĩa, Dạ Thảo My, Cao Hoàng Nghi, người mẫu Nam Anh, Xuân Trang, Phạm Quỳnh Như, Mai Thiên Trang, Hà Phương Linh, Vũ Duy Linh, Đam San, Sunny Đan Ngọc...Và hơn 100 các anh chị, các bạn yêu thích ca hát trong nước và trên thế giới học online trực tuyến (Pháp, Đức, Hà Lan, Hungary, Đan Mạch, Ba Lan, Thuỵ Điển, Mỹ, Canada, Úc, New Zealand, Nhật Bản, Đài Loan).
————————————————————-
••• Cùng cảm nhận Hà Thế Dũng qua:
⁃ Album Khúc Tình Xuyên Thời Gian: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYYsyUy7bbo1UmbPfgtXRPy
⁃ Album Khúc Tình Xuyên Thời Gian 2: https://youtu.be/wTB0c_EFQDY
⁃ Tổng hợp Sản Phẩm âm nhạc Hà Thế Dũng: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbNq_tREKTDnDp1idb55P9x
⁃ Những sác tác của Hà Thế Dũng: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNaOxX8yPvVYW_oEo2vrcIaR
⁃ Những bài giảng thanh nhạc (hát): https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYl6aYyRSIKY5Fl7DHgufVA
⁃ Những bản hát live: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbuAPg2_wl-bKGagPJIUPLF
⁃ Những bản karaoke: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNbxSi9gHFzvhSGZbhdnOIA0
⁃ Video diễn show: https://youtube.com/playlist?list=PLdet12xSiZNYIu9e-XJVkLHMJ-cpzotQV
⁃ ———————————————
• Nghe và tải Mp3 về máy trên các trang nhạc số Zing mp3; nhaccuatui.com; nhac.vn; keeng.vn...và các app nhạc quốc tế: Spotifi; Itunes; Apple music.
canada ca 在 Tung Thanh Ly Vietnam Youtube 的最佳解答
Nấu nồi canh chua cá basa 40kg rất đậm đà gửi người vô gia cư ở Sài Gòn
Cảm ơn chị Kim, chị Phương (bạn chị M.L) đã tài trợ phần ăn tối nay
Cảm ơn cô Diệu Thanh ở Canada và em Linh
canada ca 在 Canada.ca - Home | Facebook 的推薦與評價
Canada.ca. 32 likes. Society & Culture Website. ... <看更多>
canada ca 在 Canada.ca blog 的推薦與評價
Getting feedback from Canadians on a regular basis helps teams across government continuously improve the service delivery on Canada.ca. ... <看更多>